Có người nói: Nếu cho thang điểm 100, hôn nhân của tôi có thể chấm 80 điểm, 20 điểm còn lại, tôi cần được bù đắp ở bên ngoài.
Có người nói: Với gia đình tôi chỉ có trách nhiệm, không có tình yêu. Vì con cái và lương tâm, tôi không ly hôn, nhưng tôi không thể lừa dối tình cảm của mình.
Có người nói: Đây chỉ là một khúc nhạc lãng mạn chen ngang. Tôi không đi quá đà, vậy tội gì bắt mình kham khổ thế?
Có người nói: Tôi biết thừa anh ấy nhất định có những chuyện đó ở bên ngoài, nhưng có thể làm được gì nào? Đó là cái giá tất yếu khi tìm phải một người đàn ông xuất sắc. Nếu không, bạn cứ việc đi tìm một thằng cha ngu đần đi.
Có người nói: Hôn nhân của chúng tôi hiện nay chẳng còn nữa. Tuy tình cảm vợ chồng không đến nỗi nào, nhưng cũng đã ly thân. Muốn tôi trở thành goá phụ sống chăng? Hơn nữa anh ta cũng tự có cách giải quyết riêng.
Có người nói: tôi phấn đấu bao năm qua, những gì phải cống hiến cho gia đình, tôi đều làm đủ. Bây giờ cũng phải cho mình hưởng thụ chứ? Chẳng phải mọi người xung quanh đều như vậy sao?
Có người nói: Chỉ vớ vẩn thôi mà, chẳng qua đều là nam nữ bình thường, khoẻ mạnh, thỉnh thoảng có trật ra khỏi đường ray một chút cũng có gì ghê gớm đâu.
Có người nói: Cuộc sống bình lặng tuy tốt thật đấy nhưng tẻ nhạt quá, cần phải thêm chút kích thích nữa. Trung thành và đạo đức tất nhiên đều quan trọng, nhưng cũng không thể hoàn toàn để nén tình cảm của người ta.
Có người nói: Tôi biết anh ta mê tôi bởi sắc đẹp thanh xuân, tôi mê anh ấy bởi năng lực kinh tế và địa vị. Anh ta có tiền càng chứng minh được năng lực, càng tăng thêm sức quyến rũ. Tôi biết chúng tôi không thể bền lâu mãi mãi. Tôi cũng không cần thề thốt và danh phận. Giờ đây tôi có nhà, có xe hơi là tốt rồi.
…
Mỗi người khi làm việc gì đều có những lý do riêng. Rốt cuộc ai đúng, ai sai đây? Bản thân cuộc sống có đáp án chuẩn không?
“Tối nay có việc không về nhà” – nhiều người thường gọi điện thoại thông báo với người nhà như vậy.
Bận, giao tiếp, đều là những lý do chính đáng thường gặp nhất.
Nhưng vẫn còn một số lý do không thể nói ra:
“Tớ không muốn về nhà.”
“Nhưng tớ cũng không muốn ly hôn. Vợ thì không đến nỗi, nhưng con cái thì sao?”
“Hơn nữa, bố mẹ cũng phải lo lắng hộ, bạn bè đồng nghiệp sẽ đánh giá ra sao? Tuy nói việc ly dị ngày nay không còn là chuyện gì to tát nữa, nhưng cũng không đơn giản!”
Dòng người như nước đổ, đi tới đâu cũng là bóng hình bận rộn của họ. Đèn đỏ rượu xanh không vùi được niềm vui và nước mắt của họ. Chiếc đèn cô độc trong đêm, họ đang kiếm tìm một chốn nương thân.
Giày có vừa chân hay không phải chăng chỉ có riêng mình biết? Trai gái ở bên nhau có hạnh phúc hay không cũng chỉ có mình họ biết.
Có thể tôi không thích cách sống của bạn, nhưng tôi không thể vứt bỏ cái quyền đeo đuổi hạnh phúc của bạn.
Mỗi người đều có những cách lý giải riêng về hạnh phúc. Nhưng trong đó liệu có tất yếu phải toàn vẹn về trách nhiệm, ra sức giữ đạo đức và sự bình an trong lương tâm không?
Dẫu biết rằng, ngọn đèn trong gia đình vẫn phải là một ngọn đèn đứng gác ấm áp nhất trong đêm tối dài đằng đẵng, ngươi ta vẫn thấy trống và lạnh khi trở về nhà!
.
– Tối nay có việc không về nhà | Trương Kiện Bằng – Hồ Túc Thanh.
– Tối nay có việc không về nhà | Trương Kiện Bằng – Hồ Túc Thanh.