Saturday, September 28, 2024

Đốt đèn soi tâm tuệ




1. Có đèn có dầu mà chưa đốt thì đèn không sáng. Hiệp Khí là đốt đèn tâm. Là hợp nhất với thể linh diệu của trời đất để Bi Trí Dũng có thể biểu thị qua lời nói và hành động.
2. Chùi đèn rót dầu là tự giác. Đốt đèn là giác tha. Biết đặt đèn đúng vị trí để mọi người có thể dùng ánh sáng của nó hiệu quả hơn là giác hạnh.
3. Giảng về ánh sáng hay liên tục chùi đèn cho sạch mà không đốt đèn thì ánh sáng không có. Thì bóng tối sẽ bao trùm kể cả bao trùm cái đèn.
4. Như người đọc sách. Sách đã có, đã mở ra, nhưng đang ngồi trong tối thì không đọc sách được. Thì không tiếp thu kiến thức của thánh hiền được. Pháp Như Lai thì luôn có đấy, luôn mở ra để cho chúng sanh có thể đọc lúc nào cũng được. Nhưng đèn tâm chưa được đốt thì sao có thể đọc. Vị thầy tâm linh như cây đèn đã đốt đang tỏa sáng. Chứ sách, tác giả là Phật và các vị Thánh Hiền. Cái đèn không truyền thụ kiến thức gì cả. Ta đâu biết gì, ngươi muốn biết thì đọc sách đi. . .hề hề. . .Ta chỉ yên lặng hiện hữu.
5. Ban đầu thấy có đèn, ông mang sách đến đọc. Người có đèn bèn nói, ông cũng có đèn đấy, sao không đốt nó lên rồi muốn mang sách đi đâu để đọc cũng được, cần gì phải ngồi ở chỗ của ta. Người có sách bèn mồi lửa ở cây đèn đang cháy rồi ngồi đấy hay mang đèn mang sách đi chỗ khác là tùy thích. . . .Này Cỏ May, ông đến chỗ của ta cũng như vậy. Hãy tự đốt đèn của mình lên để tự do khỏi ta. . .hề hề. . .
6. Hề hề. . . không phải chỉ ngồi chỗ cây đèn của ta là chánh giáo còn ngồi gần cây đèn người khác là tà đạo. Tu pháp giải thoát thì phải có khả năng mang cây đèn của mình đi đâu cũng được. Đừng tập trung quá đông vào chỗ có cây đèn rồi dành chỗ ngồi gần để thấy rõ hơn. Đừng cố bảo người khác đi theo cây đèn của mình mà hãy bảo họ đốt đèn lên rồi đi chỗ nào tùy thích.
7. Bảo người khác góp tiền để làm cây đèn mình ngày càng lớn hơn, to hơn, đẹp hơn. . .để mọi người soi chung. Mới nghe thì thấy hay nhưng sao bằng đèn ai nấy sáng và tự do tự tại chứ. Cố làm cho đèn mình ngày càng to hơn chính là ngã chấp.
8. Này Cỏ May, hình thức cây đèn thì quan trọng gì chứ? Đèn đẹp là vô tác dụng nếu ánh sáng nó yếu hay không sáng. Đèn to là vô tác dụng nếu nó không sáng hay ánh sáng quá yếu. Không đốt đèn của mọi người lên mà cố tạo điều kiện để người ta qui tụ quanh cây đèn của mình là tội lỗi. Vì ai cũng có đèn có dầu rồi. . .ai cũng có Phật tánh sẵn rồi. . .cớ sao cứ để họ lệ thuộc ánh sáng của mình chứ?
9. Đèn chỉ cần sáng nhiều thôi, chứ sáng có hình theo kiểu chữ nào đấy dù là chữ Um hay chữ vạn. . . chứ nhấp nháy xanh đỏ, chứ ánh sánh nhảy múa theo nhạc dù là nhạc thiền đi nữa, cũng đọc sách sao được chứ? Đọc sách như vậy hư mắt đấy. . .hề hề. .
10. Muốn đốt đèn cho người khác, bản thân mình đèn phải đang cháy phải đang có lửa? Đèn mình chưa cháy mình chưa có lửa thì nói nhiều cũng vô ích thôi.
Thế nào là đèn đang cháy?
- Đèn chỉ yên lặng hiện hữu thế mà học trò đọc được sách làm được bài tập. Vị thầy ấy không cần nói hay làm gì nhiều chỉ yên lăng hiện hữu thôi, thế mà học trò của ngài từ từ lành bệnh về cơ thể, từ từ lành bệnh về tâm lý, từ từ xa rời lưới ma có cuộc sống hạnh phúc yên vui. . .
- Này Cỏ May, nếu người ấy ở gần ông mà bệnh cơ thể không tự lui thì ông chưa có Khí thường trú.
- Này Cỏ May, nếu người ấy ở gần ông mà bệnh tâm lý không lành không tự thấy an vui thì ông chưa chứng thiền.
- Này Cỏ May, nếu người ấy ở gần ông mà vẫn bị tà ma quấy nhiểu hay kẻ ác dương thế gây hại. . .thì ông chưa chứng mật tông, chưa được Quỉ Thần, Như Lai và Bồ Tát gia hộ, chưa thường trú tam bảo.
- Này Cỏ May, ông thầy không cần làm gì, mà những người chung quanh vẫn tự nhiên được lợi thì mới gọi là thầy. . .thì đèn của người ấy mới đang cháy chứ. . .hề hề. . .
Này Cỏ May, cái đèn thì chứ đâu phải cái loa. . .Cái đèn chứ đâu phải con lật đật. . .Cái đèn chứ đâu cần phải là mặt trời mặt trăng có sáng có tối mà người đời phải lệ thuộc. . .
Cái đèn là của ông, dầu là của ông, lửa thì đang có đây. Ông hãy tự do muốn đốt, muốn tắt, muốn mang đi đâu tùy thích, thế chẳng tiện hơn mặt trời mặt trăng sao?
Này Cỏ May. . .mặt trời mặt trăng sao bằng ánh sáng của cây đèn tự chủ chứ?
.
(Ba Gàn's FB)

TÔI, BẠN... VÀ MỌI SINH VẬT ĐỀU LÀ "CHÚNG SINH"



Càng già tôi càng yêu thương chúng sinh. Không phải chỉ là mèo, chó, chim chóc... mà tất cả chúng sinh như thằn lằn, chuột, rắn, heo, gà, trâu, ngựa...

Vì sao?

Vì tất cả chúng ta: Tôi và các bạn, cả loài người... cũng sẽ có kết cục giống như mọi chúng sinh khác là: trở thành cát bụi.


Nhiều triết gia gọi cuộc sống này là "phi lý". Họ viết những tác phẩm, sáng tạo những nhân vật phản kháng, chế diễu sự phi lý đó như Meursault, Alexis Zorba, Renaud Sarti...


Nhưng tôi thì không. Vì tôi biết sự phi lý đó không phải do một "Đấng" nào tạo ra cả mà đó chỉ là quy luật bất biến của vật chất.

Cái quy luật ấy Đức Phật gọi là "sự sinh-diệt của Ngũ Uẩn". Ngũ uẩn hợp lại là "sinh", ngũ uẩn tan rã là diệt.


Mà Ngũ Uẩn là một dạng tiến hóa của Tứ Đại (Nước, Lửa, Khí và Đất), tức là vật chất.

Vậy thì tôi sẽ phản kháng ai?

Đức Phật chẳng phản kháng ai cả. Đức Phật (cũng giống như Albert Einstein và Stephen Hawking, chẳng phản kháng ai cả). Vì chẳng lẽ các vị ấy phản kháng vật chất?

Đức Phật nói: "Có sinh thì có diệt". Đó là quy luật máy móc và bất biến của vật chất.


Stephen Hawking xem con người cũng là một con vật ký sinh. Tức là sống bằng thân xác của những sinh vật khác. Cái thói quen ký sinh ấy có từ ngàn xưa. Đó là một trật tự của cuộc sinh tồn. Ai đã tạo ra cái trật tự ấy? Thượng Đế? Thượng đế tàn nhẫn như vậy sao? 

Cho nên cả Stephen Hawking và Albert Einstein cùng nhiều nhà khoa học khác đều không tin có Chúa.


Trong một lá thư đề ngày 24/3/1954, Einstein viết: “Tôi không tin vào Chúa, và tôi chưa bao giờ chối cãi điều đó. Tôn giáo của tôi là sự ngưỡng mộ CẤU TRÚC CỦA THẾ GIỚI XUNG QUANH”.

Khi nhắc đến “cấu trúc”, Einstein muốn nói rằng vũ trụ đã vận hành theo một trật tự.

Một câu nói rất nổi tiếng của ông đã khái quát điều đó: “Thiên Chúa không chơi trò súc-sắc” (God doesn't play dice with the universe.)


Nhưng hậu bối của ông, một nhà bác học khác là Stephen Hawking lại đưa sự xuất hiện của các hố đen làm ví dụ, và tuyên bố rằng Thiên Chúa không những chỉ chơi súc sắc mà Ngài còn ném chúng vào nơi ta không thể tìm thấy (Seems he not only “plays” dice, but he throws them where we can't find them). 


Hawking muốn nói: Sự hình thành vũ trụ là ngẫu nhiên như vòng quay sấp ngửa của con súc sắc. Và tất cả những gì tồn tại trong vũ trụ cũng đều ngẫu nhiên như thế. 

Stephen Hawking thường nói đùa: “Ngay cả những người theo thuyết định mệnh trung thành nhất vẫn phải nhìn quanh trước khi băng qua đường”.


Có một số người "nói mò" rằng ngay cả những nhà bác học lỗi lạc như Albert Einstein cũng tin vào Thượng Đế, nhưng tôi đã trưng ra những bằng chứng rằng không phải như thế.


Và cũng có người không hề biết rằng Đạo Phật là vô thần (athéisme). Chủ nghĩa vô thần là quan điểm cho rằng không hề có thần linh.


Phật giáo quan niệm rằng vũ trụ được vận hành bởi các quy luật tự nhiên là Nhân - Quả và Luân hồi, không hề có một vị thần nào có thể khống chế các quy luật đó.


Có lẽ chính vì thế mà Albert Einsein từng nói: "Những gì tôi đã bỏ ra cả đời để nghiên cứu thì cách đây gần 3.000 năm Đức Phật đã biết cả rồi."


Cuối cùng, những điều tôi vừa nói không phải là tư tưởng của tôi, mà chỉ là tôi học được từ các bộ óc vĩ đại nhất của nhân loại, trong đó có Đức Phật.

Và những hiểu biết ấy đã làm tôi yêu cái thân phận bèo bọt của chúng sinh biết chừng nào!


Đào Hiếu

“TRÁI TIM KHÔNG ĐỦ KIÊN ĐỊNH, SẼ LUÔN GẶP PHẢI ‘NGƯỜI TỐT HƠN”

 Thực ra, “người tốt hơn” trên đời không hề hiếm. Nếu chúng ta để ý, sẽ luôn có người với diện mạo đẹp hơn, học vẫn giỏi giang hơn, địa vị xã hội cao quý hơn, gia cảnh giàu có hơn,… Nhưng rồi nếu cứ mãi gặp được “người tốt hơn” thì sao? Hay rồi đến một lúc nào đó, chính đối phương mới là người gặp được “người tốt hơn”?



Trái tim không đủ kiên định, thì những người như thế không thiếu. Nhưng “tốt hơn” đó, liệu có thực sự là thứ chúng ta muốn đánh đổi không? Đổi lấy một người bạn đã đồng hành bên ta bốn mùa xuân hạ thu đông, người vui khi ta vui, đau khi ta buồn và lắng nghe được những lời mà con tim ta chưa thể nói? Người biết nết ăn, giấc ngủ, biết ta thích ăn món mặn, ghét hành; biết mùa đông ta bị lạnh chân để chủ động ủ ấm? Người có thể cùng ta chia một cốc nước ấm, ăn nửa cái bánh bao, xem chung một bộ phim, chơi chung một tựa game trên điện thoại? Người mà, đã từng là ngọn lửa ấm áp cháy tí tách trong đêm dài lạnh giá của ta?


Không, tôi nghĩ chẳng có gì thay thế được và cũng chẳng có “người tốt hơn” nào đáng để đánh đổi một tri kỷ như thế. “Thay đổi có thể là bản năng, nhưng chung thủy lại là sự lựa chọn.”

.

(nghe mấy đứa nhỏ nói chuyện)

Đời không lặp lại...



“Từ cát bụi sẽ lại về cát bụi”
Màu cỏ xanh ngàn năm

Tia nắng chiều trước biển mênh mông
Anh nắm bàn tay bé nhỏ

Đi cùng nhau trên thành phố
Rồi mai tàn cơn mưa
Ta sẽ trở về
Nơi mình đã sinh ra
Bóng tối trùm lên đất thẳm

Xanh trên đời chốc lát
Mà tình cờ gặp nhau
Vừa ngắn ngủi vừa dài lâu
Lúc tan xuống, lại mỗi người mỗi ngả

Dù sướng vui, dù buồn khổ
Hãy yêu anh
Như hôm nay là ngày cuối cùng
Mỗi hơi thở đều không lặp lại
Mỗi khoảnh khắc trong mắt ta chói lọi
Một đồng hoa

Cả cuộc đời là ở sân ga
Trước chuyến đi vô tận
Cuộc lên đường tối tăm đơn độc
Người ta chết có một mình
Đó là điều buồn nhất
Ở bên nhau, trước khi tàu đến
Ở bên nhau, tấm vé đã nằm trong túi

Ngày đẹp quá, gió trên ghềnh dưới bãi
Muôn lá xanh run rẩy trên cành
Như những cây đàn nhỏ lung linh
Ở bên anh, trọn vẹn bên anh
Để mai tình yêu là hành lý lên đường
Để nếu có linh hồn
Cũng sẽ không giá lạnh
Và nếu chết là mọi điều đều hết
Hơi thở của em
Như ngọn lửa phập phồng
Như sắc cỏ không ngừng xanh trở lại
Nối phút giây ngắn ngủi với vô cùng
.
Lời cuối__Lưu Quang Vũ


lâu rồi, đọc lại LQV, vẫn thấy hay...

Không có gì mạnh mẽ hơn một người dám tiếp tục dịu dàng trong một thế giới không hề dịu dàng với họ.

 “Không có gì mạnh mẽ hơn một người dám tiếp tục dịu dàng trong một thế giới không hề dịu dàng với họ.”



Em biết vì sao không?


Bởi nếu em tìm một định nghĩa về sự dịu dàng, Nhà triết học Aristotle sẽ nói cho em, rằng dịu dàng thật ra chính là “sự giận dữ được kiểm soát tốt”.


Và bởi vậy, dịu dàng không phải là tính cách, nó là một loại năng lực, một phẩm chất được tôi luyện theo thời gian.


Đáng ngưỡng mộ hơn, là khi chúng ta chọn dịu dàng như một lựa chọn.


Chúng ta chọn dịu dàng:


Khi ở giữa những bộn bề không vui, vẫn dành cho ai đó một nụ cười.

Khi nghiêm khắc, vẫn có thể ôn nhu.

Khi ở giữa một cuộc tranh luận nảy lửa, vẫn có thể nói bằng tone giọng mềm mỏng.


Khi đang lướt nhanh, vẫn có thể dừng lại khi ai đó cần sự giúp đỡ.


Khi biết người ta yêu đang buồn, gom hết những ân cần cho một cái nắm tay.


Sâu trong dịu dàng, ta tìm thấy lòng trắc ẩn, tìm thấy sự cẩn trọng khi tiếp cận đối phương, bởi không muốn tạo nên những thương tổn không bao giờ lành.


Mong em, dù thế gian chật chội, vẫn giữ được những dịu dàng trong trái tim mình.


© lynhmieu

QUYẾN RŨ BẰNG HƯƠNG THƠM



*

Những sinh vật đẹp đẽ như bướm, chim, cá kiểng… tuy rực rỡ nhưng khi cần quyến rũ bạn tình, chúng cũng phải thay màu đổi sắc cho hợp nhãn đối tượng của mình.


Còn các sinh vật hoang dã xấu xí như con cầy hương thì được trời cho một túi xạ thơm tho để mồi chài người đẹp. Cái túi xạ nhỏ bé giấu trong bụng nó là niềm khao khát của loài người.

Vì thế con người phải khổ công lên rừng tìm bắt con cầy hương để lấy cái túi xạ của nó. Con người còn xuống biển, đem cả sinh mạng mình chiến đấu với cá nhà táng cũng chỉ mong lấy được chất thơm của nó gọi là Long Diên Hương. 


Sự hình thành của Long Diên Hương cũng rất lạ đời. Cá nhà táng là con cá voi khổng lồ, nó rất thích ăn mực nang, nó há miệng nuốt cả đàn mực hàng ngàn con vô bụng. Và có một bộ phận của con mực không thể tiêu hóa được đó là cái NANG. Nang làm cho cá đau, và cơ thể nó phải tiết ra một chất keo bao lấy những cái nang ấy để chống lại cơn đau. Chính chất keo này tiết ra mùi thơm làm ngây ngất loài…người.


Người ta dùng Xạ Hương, Long Diên Hương… để chế tạo ra nước hoa, mỹ phẩm đắt tiền và dùng nó để bôi lên người, át đi cái mùi mồ hôi hăng hắc của làn da.


Nhưng cũng có những cô gái không cần đến nước hoa, tự bản thân họ tiết ra một mùi thơm quyến rũ. Cách đây hơn 1.500 năm ở bên Tàu có một mỹ nhân tên là Tây Thi. Tương truyền trong người nàng tiết ra một mùi thơm quyến rũ. Lúc còn hàn vi nàng thường ra bờ suối giặt lụa, sau đó ngâm mình trong dòng nước. Trai tráng trong làng lén rủ nhau tắm phía dưới dòng chảy để mong hưởng một chút thơm tho từ da thịt người đẹp tiết ra.


Có người không tin truyền thuyết này, cho là thêu dệt hoang đường, nhưng tôi tin, vì khi còn là một cậu học sinh trung học, đã có lần tôi bắt gặp một mùi hương ngây ngất từ chiếc áo lót của một cô bạn học chưa từng biết mỹ phẩm là gì. Mùi hương ấy không giống bất kỳ một loại nước hoa nào, bất kỳ một loài thảo mộc nào. Nó không chỉ thơm, nó còn nũng nịu, e thẹn, ấm áp, thủ thỉ… Đó là một thứ mùi kỳ ảo, thần thoại, không gì sánh kịp, không ai diễn tả nổi. Một thứ mùi chỉ có Thượng Đế mới tạo ra được, là mùi của Trời quyến rũ Đất, của Gió quyến rũ Mây, của Biển Cả quyến rũ những Vì Sao… 


Nếu quả thực Tây Thi có một mùi thơm như vậy thì nước Ngô có bị diệt, thì Phù Sai có chết dưới lưỡi gươm của Câu Tiễn cũng ngậm cười nơi chín suối.


Trước khi bị đem dâng cho Phù Sai, Tây Thi là người yêu của Phạm Lãi. Khi Câu Tiễn thắng trận trở về, trong đoàn quân không có Phạm Lãi. Truyền thuyết nói ông cùng Tây Thi thay đổi tên họ đi ở ẩn trên núi cao. Có phải hương thơm của Tây Thi đã quyến rũ Phạm Lãi hơn cả vinh hoa phú quý chốn cung đình?


Quê hương Tô Châu của Tây Thi có thành Cô Tô, có Hàn Sơn Tự nổi tiếng. Ngày nay, những khu nhà cổ vẫn còn đó với kiến trúc trầm mặc, u nhã. Những mái ngói đen hoặc xanh ve chai cong vút, tường trắng ngả màu thời gian, soi bóng xuống những kênh đào nên thơ. 

Tôi đã đến đó để tìm một chút hương thừa của người đẹp nhưng chỉ gặp nấm mồ của Câu Tiễn chìm khuất dưới khe suối trên Đồi Hổ hoang sơ, cô tịch.


Ngày nay, nhân loại đã sáng chế ra hàng trăm loại nước hoa với vô số những tên gọi độc đáo như Lửa và Băng Giá (Fire and Ice), Ma Lực Đen (Magie Noire), Thuốc Độc (Poison), Phép Lạ (Miracle) Tôi Ngưỡng Mộ (J’adore)… nhưng không có thứ mùi thơm nào sánh bằng mùi da thịt của cô nữ sinh quê mùa mà tôi đã gặp thời trai trẻ.


Tất nhiên không phải cô trinh nữ nào cũng có được mùi thơm ngây thơ ấy. Trong các truyện Liêu Trai hoặc những truyện như Bích Câu Kỳ Ngộ, Lưu Nguyễn Nhập Thiên Thai… thường thường thì trước khi mỹ nhân đến hoặc sau khi mỹ nhân đi, đều lưu lại một chút hương thơm, nhưng có lẽ đó chỉ là mùi thơm của hoa cỏ, của những hương liệu mà các tiên nữ đã giắt lên tóc, lên áo xiêm… cũng giống như ngày nay quý bà quý cô xịt nước hoa vậy. Tuy sức hút không mãnh liệt bằng hương thơm trời cho, nhưng nước hoa hiện đại quả thực đã đóng một vai trò rất quan trọng trong đời sống. Ngoài việc tạo ra một cảm giác dễ chịu khi gặp gỡ, khi gần gũi, nước hoa còn đóng vai trò một TÍN HIỆU của tình yêu, của nỗi nhớ, của kỷ niệm.


Một sáng thức dậy, tình cờ ngửi thấy mùi nước hoa thoang thoảng trong chăn, chợt nhớ nụ hôn bàng hoàng của mười năm trước. Đi qua một phố đông lúc xế chiều, bỗng thoảng một mùi hương, tự nhiên lòng bâng khuâng nhớ cuộc hẹn năm nào nơi quán cà phê.

Cũng giống như con cầy hương để lại mùi thơm trên ngọn cỏ, dẫn lối cho bạn tình, người đàn bà để lại mùi hương trên chiếc khăn tay hay trên lá thư mong manh.


Hương thơm là TÍN HIỆU. Tín hiệu đó không chỉ đi vào khứu giác mà lan tỏa khắp tâm trí, không chỉ quanh quẩn trong hiện tại mà còn ấp ủ cả quá khứ với bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu hạnh phúc, khổ đau và nhung nhớ khôn nguôi.


ĐÀO HIẾU


Những hạt giống thiện lương

 Vào một buổi trưa mùa đông rét mướt, khi thời gian cao điểm buổi trưa vừa kết thúc tại một quán ăn đông đúc, ông chủ đang định nghỉ tay đọc tờ báo thì bỗng có khách bước vào. Đó là một cụ bà dắt theo một đứa trẻ.



Cụ bà vừa bước vào quán vừa hỏi: “Một bát cơm canh thịt bò giá bao nhiêu?”, rồi cụ ngồi xuống bàn ăn gần đó và lấy túi tiền ra đếm. Sau khi cơm canh nóng hổi được đưa ra, cụ bà liền đẩy bát cơm về phía cháu trai.


Cậu bé nhìn món ăn, nuốt nước miếng một cái rồi ngước lên hỏi: “Ngoại ơi, ngoại đã ăn trưa chưa?”.


“Tất nhiên là ngoại ăn rồi”, nói rồi cụ bà chậm rãi lấy miếng củ cải muối mang theo bên người đưa lên miệng nhai và tươi cười nhìn cháu ăn hết phần cơm.


Chủ quán nhìn cảnh hai bà cháu quá đáng thương, ông đến bên bàn ăn rồi nói: “Xin chúc mừng hai bà cháu! Hôm nay cụ bà thật may mắn vì là vị khách thứ 100. Do vậy, số đồ ăn cụ gọi sẽ được miễn phí”.


Vào một buổi trưa hơn một tháng sau đó, chủ quán lại bất ngờ nhìn thấy cậu bé và cụ bà ngồi ở bên đường phía đối diện. Cậu bé dường như đang đếm một cái gì đó. Sau khi quan sát một lúc, hành động của cậu bé khiến chủ quán vô cùng kinh ngạc.


Hóa ra, mỗi khi thấy một vị khách bước vào, cậu bé lại nhặt một viên sỏi bỏ vào trong vòng tròn đã vẽ trên đất. Thời gian ăn trưa hôm đó gần như đã hết, tuy nhiên số lượng khách thậm chí chưa đến 50 người.


Lúc này, vì muốn giúp đỡ hai bà cháu cậu bé lần trước đến quán, ông chủ đã gọi điện cho khách hàng cũ nói: “Bạn có bận không? Hôm nay tôi muốn đãi bạn một bát canh”. Sau khi gọi cho rất nhiều người, các khách hàng cũ đã lần lượt kéo đến.


“Tám mươi mốt, tám mươi hai, tám mươi ba…” Cậu bé liên tục đếm, chẳng mấy chốc viên sỏi thứ 99 đã được đưa vào vòng tròn.


Ngay lúc đó, cậu bé vội nắm lấy tay bà ngoại đi vào quán.


“Ngoại ơi, lần này hãy để cháu đổi vị trí nhé”. Cậu bé tự hào nói với bà của mình. “Hôm nay ngoại thực sự trở thành vị khách thứ 100, để cháu trai chiêu đãi bà món cơm canh thịt bò nóng hổi ạ. Cháu sẽ giống như bà trước đây, chỉ ăn một miếng củ cải muối thôi”.


Từ trong bếp nhìn ra, bà chủ nói với ông chủ: “Mời luôn cháu bé một bát cơm canh nữa, tôi thật không nhẫn tâm nhìn cảnh này”.


“Cậu bé đang học một đạo lý làm người nên không ăn cũng sẽ cảm thấy no”, ông chủ nói thêm vào.


Cụ bà ăn một cách ngon lành kèm thêm sự thích thú hỏi cháu trai: “Cháu muốn bà để phần cháu một ít không?”


Nhưng thật không ngờ, cậu bé vỗ vỗ vào bụng rồi nói: “Không, bụng cháu nhỏ, ăn vậy là đủ rồi ạ. Bà nhìn này”.


Câu chuyện như một ngọn lửa nhỏ sưởi ấm trái tim và khích lệ những hạt giống thiện lương đâm chồi nảy lộc. Một cây con có thể trồng thành rừng, bằng cách nhân lên sự sẻ chia giúp đỡ, cuộc sống ngày càng trở nên ấm áp hơn.❤


Nguồn :fb Nguyễn Thành Đức 


Friday, September 27, 2024

và sẽ hướng ngoại với những người mang lại cho tôi sự bình yên đó..

 


“Tôi từng nghĩ tôi sống hướng nội vì thích ở một mình, nhưng hoá ra tôi thích sự yên bình, và sẽ hướng ngoại với những người mang lại cho tôi sự bình yên đó..”

St

Vì phía trước quan trọng hơn những gì đã qua".

 


"Phụ nữ không rời đi để dạy cho người khác một bài học. Phụ nữ rời đi vì cuối cùng cũng đã học được bài học của chính mình. Nếu không cùng tần số tốt nhất là về số. Bạn biết tại sao kính chắn gió lại to hơn chiếu hậu không, vì phía trước quan trọng hơn những gì đã qua".


HuyenTrangBatHoi

Thursday, September 26, 2024

ĐỊNH NGHĨA VÀ Ý NGHĨA ...LÀ 2 THỨ KHÁC NHAU




1. Ý chí:

Là điều còn lại sau khi bị mất tất cả, là thứ ở lại đến cùng, không thể nào đánh đổi, không bao giờ bị mất.

2. Nhân cách:

Là cách làm ra giá trị của bản thân, là cách cho đi, là cách đánh mất và lấy lại những gì sau khi bị mất.

3. Giá trị tư cách con người:

Tỷ lệ nghịch với sự khác biệt trong thái độ ứng xử với người khác lúc đang đi lên đỉnh cao, trên đỉnh cao và từ đó trượt xuống hố sâu... khi gặp lại người khác đó.

4. Bản lĩnh:

Không chỉ là dám đương đầu, dám nghĩ, dám làm những điều mình muốn hay yêu thích mà dám nghĩ, dám làm, dám đương đầu làm những điều mình không muốn, không yêu thích; là biết Nhẫn: Kiên Nhẫn, Nhẫn Nại, Nhẫn Nhịn, Nhẫn Nhục, Tàn Nhẫn - đặc biệt với bản thân - trong quá trình nghĩ, làm, đương đầu ấy...

5. Trí tuệ:

Không chỉ là kiến thức mà là biết Biến: Biến Hoá, Quyền Biến với những Có và Không Có, Biết và Không Biết… khi tư duy, hành động.

6. Thế cao:

Không phải là đứng cao hơn bao nhiêu người mà là khả năng đứng ngang hàng với bất kỳ ai khi nói chuyện.

7. Trải nghiệm sống:

Không chỉ là tổng hợp những gì đã trải qua mà là những giá trị con người cô đọng (Ngộ) được từ quá trình tìm kiếm mục đích cuộc sống.

Thất bại hay thành công là thái độ khi so sánh kỳ vọng với diễn biến tại một giai đoạn của cuộc sống, không phải thước đo giá trị con người hay trải nghiệm sống. Thay đổi kỳ vọng thì bại thành thắng, thắng thành bại. Vì vậy gọi ai đó là người thành công hay kẻ thất bại đều là thiển cận.

8. Mục đích sống:

Không phải là mục tiêu nhắm đến mà là hành trình tìm kiếm trong cuộc đời. Khi thấy đạt mục đích là lúc sự sống chấm dứt.

9. Cảm xúc:

Cảm xúc không chỉ là rung động, phản ứng với ngoại cảnh mà là với bản thân.

Cảm xúc giá trị nhất là yêu thương. Cảm xúc độc hại nhất là thù hận. Và 1 trong các yếu tố làm nên hạnh phúc là làm chủ được cảm xúc.

10. Có trách nhiệm:

Không chỉ là dám nhận hậu quả xấu về mình mà là tính trước được hậu quả để sẵn sàng đón nhận.

KIÊN NHẪN VỚI CHÍNH MÌNH




Tất cả mọi thứ sẽ tốt đẹp nếu ta không kỳ vọng, cuộc sống là vô tận nhưng con người lại có quá ít sự kiên nhẫn.


Mỗi lần nhắc đến Trang Tử, tôi lại bất giác nhớ đến triết lý này của ông. Tôi tin rằng nếu hiểu rốt ráo ý nghĩa câu nói ấy thì ta sẽ sống một cuộc đời thật trọn vẹn. 


Một học trò từng băn khoăn hỏi một vị hiền triết: "Ta có mặt trong đời làm gì thưa thầy! Con không thể hiểu nổi tại sao chúng ta lại phải sống với tất cả đau khổ đó, phiền não đó. Tại sao chúng ta lại phải nỗ lực trở thành một ai đó để rồi cũng chính vì điều này đã khiến ta hết lần này đến lần khác rơi vào tuyệt vọng." Bậc minh triết vuốt chòm râu trắng xóa, mỉm cười đôn hậu trước khuôn mặt đã chai sạn đi nhiều vì trải đời của chàng trai trẻ: "Về bản chất, tất cả chúng ta giống như kim cương vậy. Nó phải trải qua áp lực và nhiệt độ cực kỳ cao thì mới có thể trở về chính nó. Có áp lực mới có kim cương, cũng giống như có đau khổ mới khiến ta quay về chân tâm mình. Kim cương luôn sẵn có, cũng giống như chân tâm vẫn luôn ở đấy. Chúng ta không cố gắng để đạt được nó. Mà chúng ta dám đối diện đau khổ để tháo gỡ những lớp ràng buộc mà ta đang tự tạo ra cho chính mình, để rồi nhìn thấy được sự trong sáng thanh tịnh của tâm. Để trở về bản chất kim cương, nó luôn kiên nhẫn trong những áp lực, nó không từ chối áp lực. Vậy thì tại sao con lại từ chối đau khổ? Tại sao con lại chối bỏ thử thách? Khi mà đau khổ và thử thách ấy mới chính là điều khiến con trở về bản chất thật của mình! Thái độ con cần là phải biết ơn đau khổ mới đúng!"


Suốt những năm tháng dài, cuộc đời luôn có mặt để nhắn nhủ với ta bài học về lòng kiên nhẫn, sẵn sàng đối diện với mọi phong ba bão táp tấp vào mình. Mỗi lần, hai bờ vai và đôi mắt của tôi trở nên đau nhức, tôi biết rằng thân thể đang gửi đến một tín hiệu để mình thư giãn nghỉ ngơi thay vì ngồi viết trong một thời gian quá dài. Cũng thế, nếu giờ đây bạn đang có những nỗi đau về tinh thần lẫn thể xác, thì đó cũng là tín hiệu, một hồi chuông cảnh tỉnh để bạn biết rằng mình cần phải quay trở về chính mình. Cũng chỉ lúc trở về này, bạn mới nhận ra một bài học sâu sắc về lòng kiên nhẫn với chính mình, đặc biệt là những nỗi đau.


Trong lòng kiên nhẫn, ta cũng có luôn lòng can đảm. Chính hai đức tính này giúp dìu dắt ta bước qua những thăng trầm cuộc sống. Nhưng bạn nghĩ xem điều gì sẽ diễn ra khi con người ta có quá ít sự kiên nhẫn? Chắc chắn, họ sẽ vội vã kết luận. Nếu thất bại, họ cho rằng như vậy là xong đời! Nếu thành công, họ lại quá tự cao tự đại ngủ quên trong chiến thắng. Nhưng nếu có đủ sự kiên nhẫn, họ sẽ không kết luận đây là thắng hay thua, mà chỉ đơn thuần xem nó là một trải nghiệm để mình chiêm nghiệm và học ra bài học. Trong sự kiên nhẫn, con người ta bình tĩnh. Trong sự kiên nhẫn, con người ta biết lắng nghe chính mình và cả những con người xung quanh. Trong sự kiên nhẫn, con người ta không có nguy cơ đánh mất chính mình. 


Bạn thử hình dung xem, nếu khi giận dữ và nổi nóng, nếu thiếu mất lòng kiên nhẫn, ta sẽ có thể vô tình làm tổn hại đến người khác thông qua những hành vi bất thiện. Nếu trong đau khổ, mà không có lòng kiên nhẫn, ta có nguy cơ đưa ra những lựa chọn sai lầm như thế nào. Tất cả điều đó giúp ta thấy rõ sự kiên nhẫn giống như một điều kiện cần thiết để giúp ta tự soi sáng chính mình. 


Sau một quãng thời gian dài trải nghiệm, tôi nhận thấy những thiệt thòi đã từng và đang hiện diện ở đây với chính mình hóa ra lại là điều vô cùng tốt đẹp. Trong thiệt thòi, tôi thấy vốn dĩ mình không cần nhiều như người ta vẫn đang cố gắng đạt được ở bên ngoài. Trong thiệt thòi, tôi thấy được giá trị của việc quay về chính mình để tận hưởng sự giàu có vô tận ở bên trong. Chỉ cần kiên nhẫn ở lại lâu thật lâu với chính mình thôi, bạn sẽ khám phá thấy những bí mật ẩn giấu trong kho tàng vô hình ấy. Bạn gọi tên được những trạng thái đang diễn ra. Và cứ kiên nhẫn quan sát sâu hơn thế nữa, bạn sẽ thấy rằng hóa ra tận cùng đau khổ đó, chân tâm vẫn trong sáng và thanh tịnh biết nhường nào.


Hãy kiên nhẫn đi sâu hơn vào chính mình mỗi ngày, kiên nhẫn lắng nghe, kiên nhẫn thấu hiểu, bạn sẽ không còn so sánh, bạn sẽ thấy điều mà Phật dạy rằng tất cả chúng ta vốn dĩ là một, là đúng đắn như thế nào. Lòng kiên nhẫn dìu ta bước qua những bậc thang sâu hơn vào tâm hồn mình. Để từ sợ hãi, rụt rè, ta dần trở nên can đảm và sau cùng chỉ còn lại một sự tự nhiên đầy thảnh thơi. 


Trang Ps 


BÍ QUYẾT ĐỂ CÔNG PHU NIỆM PHẬT ĐƯỢC ĐẮC LỰC 🙏




Muốn công phu niệm Phật của chính mình được đắc lực, có một bí quyết quý vị có muốn biết không? Đó là đừng đi lo nghĩ tưởng vu vơ, nếu quý vị thích lo chuyện bao đồng, thích đi tìm hiểu thị phi ở khắp mọi nơi, để rồi đem những chuyện thị phi này để vào trong lòng, ngày ngày khởi dậy các thứ vọng tưởng phân biệt chấp chước, thì một đời niệm Phật xem như uổng công. Vì sao? Vì tâm chẳng thanh tịnh, khi niệm Phật chỉ được miệng niệm, còn tâm thì đang bận lo nghĩ tưởng về các chuyện thị phi của thế gian, niệm Phật như vậy thì làm sao có thể thành tựu được chứ. Có thể nói đây chính là thất bại lớn nhất của người tu Tịnh Độ.


Hai chữ “Tịnh Độ” là để chỉ cho Thế Giới Cực Lạc. Chữ “Tịnh” có nghĩa là thanh tịnh, chữ “Độ” có nghĩa là quốc độ, Tịnh Độ tức là quốc độ thanh tịnh. Chúng ta niệm Phật muốn vãng sanh về Tịnh Độ thì tâm cần phải tương ưng với Tịnh Độ, đó là tâm thanh tịnh. Nay đối với những thị phi của thế gian, chúng ta cứ ôm đồm vào tâm mình thì tâm làm sao có thể thanh tịnh?


Cho nên, nếu muốn cho công phu của chính mình đột phi mãnh tiến thì cần phải buông bỏ tất cả những thị phi nhân ngã, không nên đi lo chuyện bao đồng, cũng đừng nên chấp chước nữa. Trong cuộc sống hằng ngày, đối với công việc và trách nhiệm của mình thì cố gắng làm cho thật tốt, thật chu đáo, ngoài ra bất cứ chuyện gì cũng đừng lo nghĩ, đừng thăm hỏi đến, luôn giữ cho tâm ý của mình được thanh tịnh mà niệm Phật. Được như vậy thì chỉ trong thời gian ngắn công phu nhất định sẽ được đắc lực.


Có người khi nghe đến đây sẽ không chấp nhận, họ cho rằng trong cuộc sống có biết bao nhiêu việc cần phải lo toan, nay buông xuống hết chuyện gì cũng chẳng lo đến thì làm sao được. Nên biết rằng vận mạng của mỗi người đều đã được định sẵn, nếu trong số mạng có thì không lo đến nó cũng vẫn có, nếu trong mạng không có thì dù có lo nghĩ cũng là vô ích. Con người nói thật ra chẳng có cách chi vượt khỏi số mạng của chính mình, cho nên mọi suy tưởng đều là vọng tưởng mà thôi, vậy thì hà cớ gì phải lo nghĩ làm gì cho mệt, sao không giữ cho tâm ý mình thanh tịnh mà niệm Phật để công phu đi đến chổ đắc lực?


Khi công phu thật sự đắc lực, thì vọng tưởng phân biệt chấp chước giảm dần đi, chẳng còn lẫy lừng như trước nữa. Lúc này nếu cố gắng dõng mãnh dụng công tinh tấn thì rất dễ dàng đi đến Bất Niệm Tự Niệm, cũng tức là công phu thành phiến. Khi đạt đến tầng công phu này thì xem như việc niệm Phật của quý vị đã thành công rồi, quyết định được vãng sanh, nắm chắc vãng sanh vào Thượng Phẩm của Phàm Thánh Đồng Cư Độ.


Do đó, đối với việc niệm Phật của chính mình cần phải đặt lên hàng đầu, và quyết tâm hành trì cho được. Đừng chạy theo thị phi nhân ngã, đừng lo nghĩ những chuyện không đâu để rồi tiêu phí mất thời gian của chính mình.


Đức Phật đã dạy rằng:

Mạng sống của con người chỉ ngắn ngủi trong một hơi thở, một hơi thở ra mà không tiếp tục hít vào nữa thì đã bước qua một kiếp khác.


Vì thế chúng ta cần phải tranh thù từng giây, từng phút để tự cứu lấy mình và thành tựu đạo nghiệp của chính mình.

KÍNH MONG MỌI NGƯỜI THƯỜNG NHỚ PHẬT NIỆM PHẬT. 

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT 🙏🙏🙏

#Hòa Thượng Tịnh Không



Tại sao người giàu càng chơi càng giàu, còn người nghèo càng bận càng nghèo: Mấu chốt nằm ở 3 điểm này!

 Thế gian rộng lớn và phức tạp, có rất nhiều điều tưởng chừng như chẳng thể hiểu nổi. Bạn đã bao giờ đặt câu hỏi về mối quan hệ giữa người giàu và người nghèo?

Tại sao người giàu càng chơi càng giàu, còn người nghèo càng bận càng nghèo: Mấu chốt nằm ở 3 điểm này!

Chỉ cần để tâm quan sát một chút là thấy được, người giàu đang ngày một giàu lên, trong khi người nghèo lại càng ngày càng lam lũ. Tại sao lại vậy?

Thật ra, mấu chốt của vấn đề nằm ở ba điểm sau đây:

1. Khác biệt trong tư duy về đầu tư

Một người có thể giàu có như vậy, tiền bạc của cải từ đâu mà có? Do điều kiện gia đình hơn hẳn những người khác, có mối quan hệ xã hội hay được tiếp cận nguồn vốn dồi dào?

Những điều trên không sai. Tuy nhiên, điểm mà mọi người thường bỏ qua chính là phương thức tư duy - thứ làm nên sự khác biệt hoàn toàn giữa người giàu và người nghèo.

Cùng đứng trước thị trường chứng khoán, người nghèo có thể chọn một mã mà họ cho là tốt, sau đó dốc hết tiền bạc của mình vào đó. Người giàu chưa chắc đã làm như vậy; họ sẽ suy nghĩ, phân tích thật rõ từng loại cổ phiếu, sau đó đa dạng hóa các khoản đầu tư của mình.

Chìa khóa ở đây là "không bỏ hết trứng vào một giỏ". Đừng bao giờ ôm mộng tưởng làm giàu chỉ sau một đêm rồi liều mạng.

Thị trường chứng khoán có rất nhiều rủi ro, nên việc đầu tư phải hết sức cẩn trọng. Chúng ta phải học hỏi, tham khảo ý kiến từ các chuyên gia, những nhà đầu tư có kiến thức và kinh nghiệm. Khoảnh khắc ta ngừng học hỏi cũng là lúc ta bắt đầu thất bại.

 Tại sao người giàu càng chơi càng giàu, còn người nghèo càng bận càng nghèo: Mấu chốt nằm ở 3 điểm này!  - Ảnh 1.

2. Thói quen tiêu dùng khác nhau

Người giàu càng chơi càng giàu, trong khi người nghèo tuy ngày càng bận rộn nhưng nghèo vẫn hoàn nghèo. Nguyên nhân là vì thói quen tiêu dùng của người giàu và người nghèo khác nhau.

Dù dư tiền hay không, người giàu sẽ vẫn luôn dùng tiên của mình một cách có ý nghĩa, chẳng hạn như đầu tư chứng khoán, tham gia các khóa học, tập thể dục, mua sách vở… Nhưng người nghèo thì sao? Dù được trả lương hàng nghìn USD mỗi tháng, nhiều người lại dùng tiền để mua những thứ hàng hóa xa xỉ mà chẳng đem lại lợi ích gì.

Chính từ thói quen tiêu dùng này, khoảng cách giữa người giàu và người nghèo ngày càng cách biệt. Muốn giàu có, phải có tư duy tiêu dùng của người giàu. Ta chỉ nên mua những thứ thực sự có giá trị với bản thân mình, không chi tiền cho những thứ xa hoa vô ích. Cứ giữ thói quen tiêu dùng của kẻ nghèo, dù có nằm trên núi vàng cũng không đủ tiêu.

 Tại sao người giàu càng chơi càng giàu, còn người nghèo càng bận càng nghèo: Mấu chốt nằm ở 3 điểm này!  - Ảnh 2.

3. Khác biệt trong việc ưu tiên đầu tư cho bản thân

Đã là người sống trên đời, không ai là không chú trọng vào việc định hình bản thân mình. Đây cũng là điểm khác nhau giữa người giàu và người nghèo; hai giới có những ưu tiên khác nhau.

Trong khi người giàu thích nâng cao trình độ bản thân, cả về kiến thức và kỹ năng, người nghèo lại ít khi làm vậy. Họ dành nhiều thời gian hơn vào các hoạt động đem lại niềm vui, khoái lạc nhất thời như giải trí và vui chơi.

Người giàu và người nghèo thường làm gì sau khi tan sở? Người giàu thường đi gặp gỡ những người giỏi hơn mình, học hỏi thêm những kỹ năng mới. Người nghèo lại đến các tụ điểm giải trí, bù khú nhậu nhẹt với bạn bè và đồng nghiệp đến hết ngày. Đó là lý do tại sao người nghèo vẫn cứ nghèo, dù lúc nào cũng trông rất bận rộn.

(Theo Zhihu)

TUỔI TRẺ KHÔNG ÁP LỰC, CHẲNG LẼ ĐỢI ĐẾN GIÀ?




1. “Trứng gà, đập vỡ từ bên ngoài là thức ăn, đập vỡ từ bên trong là sinh mạng. Đời người cũng thế, đập vỡ từ bên ngoài là áp lực, đập vỡ từ bên trong là trưởng thành”.

Nếu bạn đợi người khác đập vỡ mình từ bên ngoài, vậy thì bạn đã định sẽ trở thành thức ăn của người khác.

Nếu có thể tự đập vỡ từ bên trong, vậy bạn sẽ phát hiện sự trưởng thành của mình cũng giống như một lần trùng sinh.


2. “Một người thấy con bướm non đang cố gắng vươn mình ra khỏi chiếc kén. Vì muốn giúp con bướm kia, người ấy đã tách đôi cái kén cho nó chui ra. Nhưng ngờ đâu, con bướm không chui ra được và mãi là con sâu”.

Quá trình nỗ lực trải qua gian khó, dùng hết sức mà tách đôi chiếc kén là để con sâu giải phóng chất độc, từ đó hóa bướm. Bạn cho nó sự thoải mái ban đầu, nhưng lại khiến nó mất đi sức mạnh đối diện với thử thách lớn nhất đời. Con người cũng vậy, nếu muốn đạt được hạnh phúc, thành tựu đời người, chúng ta cũng cần quá trình tự lột xác từ trong chiếc kén của chính mình để bước ra.

Dựa vào sự giúp đỡ của bất kỳ ai, ta sẽ chết như bướm.


3. “Than đá vốn xấu xí xù xì và rẻ tiền, nhưng nếu nó được mài dưới áp lực cực mạnh, nó sẽ biến thành thứ đáng giá và tuyệt đẹp nhất trên trần thế - Kim Cương”.

Tất cả chúng ta đều là “than đá” cần được mài dũa, kinh qua những khổ đau và áp lực. Nhưng nếu chịu đựng chưa đủ thì than đá vẫn là than đá. Chỉ khi gồng mình bước qua áp lực mạnh nhất, ta mới trở thành “kim cương”.

Khoảng cách từ “xó bếp” đến “tủ kính” đôi khi chỉ cách nhau 1% nỗ lực mỗi ngày.


4. “Không có ngọn cây nào vươn cao đến tận thiên đường mà không cắm rễ sâu xuống tận địa ngục. Không có cung tên nào chạm tới hồng tâm mà không bị kéo căng về phía sau”.

Khi bạn thất bại chạm đáy thì hãy vui mừng vì bạn sắp lên đỉnh vinh quang. Cuộc đời con người phải có lúc “lên voi xuống chó”, nếu bằng phẳng quá, thì hãy tá hoả vì bạn chưa thực sự hết mình vì điều gì.”

❤️❤️❤️

HOA TAY



(Đọc cho biết thôi, nhen! ...)

.
✔️ Không có hoa tay nào
– Thẳng thắn, lương thiện, vùi đầu trong công việc, làm việc đến nơi đến chôn, là người hơi thô kệch.
– Vận khí vào thời trung niên là tốt nhất.
– Yêu ai thì rất yêu, hận cũng rất hận.
.
✔️ Có 1 hoa tay
Tay trái
– Kiên định, tố chất tâm lý tốt, là người làm việc lớn, nhưng có những lúc rất cố chấp, khăng khăng làm theo ý mình.
– Bạn dễ gặp phải cản trở không vượt qua được, nhưng sau khi thất bại không nản chí, đứng dậy đi tiếp.
– Nồng nhiệt trong tình yêu.
Tay phải
– Tính cách độc lập, có năng lực lãnh đạo, những lúc cá biệt có thể không từ một thủ đoạn nào, cũng nhất định sẽ là người thành công.
– Rất thu hút người khác giới
Người 1 hoa tay thời vận không được tốt, phải dựa vào tự thân nỗ lực phấn đấu thì mới có được thành tựu.
.
✔️ Có 2 hoa tay
Cùng trên 1 tay
– Tính tình ôn hòa, quan hệ xã hội tốt.
– Đôi khi thiếu tầm nhìn xa.
– Những lúc khó khăn có quý nhân phù trợ.
Nhận biết hoa tay.
Nằm trên cả 2 tay
– Tính cách phóng khoáng, thường hiếu kỳ.
– Làm việc thường dục tốc bất đạt.
Người hai hoa tay rất có duyên trong mắt người khác giới, nhưng rất khó tìm được người hợp ý với mình. Rất phù hợp với những ngành nghề liên quan đến văn nghệ, biểu diễn.
.
✔️ Có 3 hoa tay
Cùng trên 1 tay
– Là người thông minh, chịu khó, đa số là lãnh đạo tầm trung.
– Là mẫu người của gia đình, luôn đối xử tốt với vợ hoặc chồng, con cái, những người thân của mình.
Nằm trên cả 2 tay
– Thuộc về mẫu người có tiềm chất toàn năng, chỉ cần có cơ hộ và đủ thời gian là có thể đảm nhận mọi loại công việc.
– Cảm tính và lý trí đều vừa phải như nhau.
– Kiểu này rất ít gặp, vận mệnh tốt, là đối tượng hôn nhân lý tưởng.
.
✔️ Có 4 hoa tay
Cùng trên 1 tay
– Bên ngoài cởi mở, nội tâm cô đơn.
– Lấy mình làm trung tâm, là người theo chủ nghĩa toàn mỹ.
– Trắc trở trong tình yêu.
Nằm trên cả 2 tay (ít gặp)
– Là người thấu tình đạt lý, có tài, có tướng, rất được những người xung quanh ưa thích.
– Tình yêu thuận buồn xuôi gió.
– Phù hợp với những ngành nghề liên quan đến văn tự.
.
✔️ Có 5 hoa tay
Cùng trên 1 tay
– Cá tính mạnh mẽ, không bao giờ hài lòng với hiện tại, nên có rất nhiều chuyện không như ý.
– Hợp tác với những người có 1 hoặc 2, 3, 4 hoa tay mới có thể vạn sự thuận lợi.
– Trong tình yêu không có yêu cầu cao.
Nằm trên cả 2 tay
– Lương thiện, biết nghĩ cho người khác, hiền lành, ngoan ngoãn, sức chịu đựng tốt.
– Trung niên vận khí đi lên.
– Có xu hướng thần tượng người mình yêu.
.
✔️ Có 6 hoa tay
Tay trái nhiều hơn tay phải
– Có dã tâm, thích nghĩ kỳ quái.
– Khi còn nhỏ lận đận, sau thời thanh niên vận khí dần tốt lên.
– Ở quê nhà phát triển sự nghiệp là tốt nhất.
– Yêu cầu đối với người khác giới rất mâu thuẫn, vừa thấp nhất, vừa cao nhất.
Tay trái ít hơn tay phải
– Thường xử lý theo cảm tính, tự tin và tự ti đều mãnh liệt.
– Phải nhờ sự giúp đỡ thì bên ngoài mới có thể thành công.
– Tình yêu bình ổn, hạnh phúc cả đời.
Trái 3 phải 3
– Có thể nói là người rộng rãi, thích tưởng tượng, nội tâm lo lắng, thiếu cảm giác an toàn.
– Trên thực tế, số mệnh người này tốt, chỉ là buồn lo vô cớ.
– Tình yêu không được như ý.
.
✔️ Có 7 hoa tay
Tay trái nhiều hơn tay phải
– Là người sống nội tâm, tính tình hơi khó chịu, luôn kiên trì bền bỉ phấn đấu cho mục tiêu của mình, tương lai công thành danh toại.
– Nên quan tâm đến người yêu và gia đình nhiều hơn một chút.
Tay trái ít hơn tay phải
– Là người mẫn cảm, rất nhiều chuyện có thể rõ như lòng bàn tay, chỉ là không biểu lộ ra.
– Rất hòa đồng, thân thiện với mọi người.
– Gặp người khác giới không hợp sẽ lập tức có mâu thuẫn ngay, phải tìm được người tâm đồng ý hợp thì mới bên nhau trọn đời được.
.
✔️ Có 8 hoa tay
Tay trái nhiều hơn tay phải
– Nhìn có có vẻ như hòa nhã, nhưng kỳ thực là rất xoi mói, lúc thì vui vẻ lúc thì u buồn.
– Vận khí giống như chờ đợi thì không đến, trong lúc vô tình lại đến rất nhiều.
– Tình cảm phong phú, thân thể khỏe mạnh.
– Trong tình yêu là người mơ mộng không thực tế.
Tay trái ít hơn tay phải
– Lòng tự trọng lớn, có chí khí.
– Vận khí luôn luôn không tốt bằng những người chung quanh, nhưng chỉ cần nỗ lực thành thích của bạn sẽ vượt qua nhưng người có vận khí tốt hơn mình rất nhiều.
– Rất cố chấp và bảo thủ trong tình yêu.
Trái 4 phải 4
– Lương thiện, trước thời trung niên vận khí không tốt, cần phải có sự giúp đỡ của người khác một hoa tay mới có thể biến vận xui thành vận may.
– Trong tình yêu thì tưởng tượng nhiều hơn là thực hiện.
.
✔️ Có 9 hoa tay
Tay trái nhiều hơn tay phải
– Nhiệt tình, tích cực, có khả năng lý giải siêu cường, giỏi về ứng biến, có năng lực tổ chức hoạt động.
– Không thích chạy theo người khác, thích người khác theo mình.
Tay trái ít hơn tay phải
– Lý tưởng rộng lớn, luôn đi trước thời đại.
– Nên chọn người này làm người yêu.
.
✔️ Có 10 hoa tay
– Lương thiện, cố chấp, bên ngoài kiên cường, bên trong yếu đuối.
– Đa số là có được thành tích trong nghệ thuật.
– Từ trung niên trở đi vận khí bắt đầu đi lên cho đến già.
– Dày tình mỏng mệnh, là người si tình
(st)

Đàn bà độc lập



Một người đẹp có thể gây ồn ào, chú ý.

Một người đàn bà độc lập lại như ma túy, dễ gây nghiện. Họ quyến rũ vì sự tự do trong suy nghĩ, sự mãnh liệt trong tâm hồn.

Đàn bà độc lập không phụ thuộc vào người khác, không chịu sự định đoạt của bất kỳ ai, lúc cần tiền không phải ngửa tay, không cần nhìn vào cảm xúc của người khác.

Đàn bà độc lập sẽ không quỵ lụy nếu bị ai đó bỏ rơi ( mà thường thì họ bỏ rơi ai đó nhiều hơn).

Đàn bà độc lập sau thất bại luôn biết cách đứng lên để sắp xếp lại cuộc sống của mình.

Đàn bà độc lập tự định đoạt cảm xúc và đời sống của mình

 Lấy Chồng Cho Vợ

(Mấy ngày cuối tuần cuối năm, bạn kiếm gì đó bạn kể cho nghe hoy, tụi mình không chính luận, nheng)



    Được tin một người bạn bị ung thư, bác sĩ đã chê, cho về nhà nằm hospice chờ chết, tôi vội bay sang tiểu bang bạn tôi đang ở để thăm lần cuối. Đến nhà vào thăm, vợ người bạn đưa ra vườn sau, thấy anh bạn quý đang ngồi một mình uống trà, nhâm nhi từng ngụm ngắm trời, mây, nước, nhà bạn ở sát bờ sông khung cảnh thật hữu tình! Không có vẻ gì một người sắp đi về chỗ ô hô ai tai, chỉ thấy một anh đang vui vẻ an nhàn hưởng đời, không chút sầu bi!


Hỏi thăm, anh bạn cười: 


- "Tao chẳng sao cả! Sắp chết thôi! Cũng là chuyện thường tình! Chuyện nhỏ thôi mà!". 


Bạn tôi vẫn có tính từ thuở xưa. Không coi chuyện gì là quan trọng, cái gì cũng gọi là chuyện nhỏ. Hỏi hắn, thế chuyện lớn là gì? Hắn ngẫm nghĩ một lúc. Rồi lắc đầu:


- "Chẳng có chuyện gì là lớn trên cõi đời này cả!". 


Biết tính bạn nên tôi cũng cười theo:


- "Ừ! Chuyện nhỏ! Thế bác sĩ nói mày còn mấy tháng?". 


Hắn trả lời: 


- "Ba tháng là cùng! Nhằm nhò gì! Cũng được 2 tháng rồi. Còn những 30 ngày nữa cơ mà! Ngồi xuống đây, uống chút trà với tao. Rồi nói chuyện đời chuyện người cho vui".


Trông mặt hắn hơi khác lạ, tôi hỏi: 


- "Mày có uống thuốc gì không? Trông mày hơi là lạ làm sao ấy!". 


Hắn cười:


- "Tao đang phê! Uống thuốc giảm đau loại ma tuý. Nên người lâng lâng dễ chịu lắm mày ơi! Đã thật! Mấy anh bác sĩ bảo tao uống nhiều sẽ ghiền! Tao chửi toáng lên: Xin lỗi mấy anh! Mấy anh nói tôi còn ba tháng nữa là tịch! Còn sợ tôi ghiền là nỗi gì! Cầu cho thuốc hiệu nghiệm để tôi không đau, lại sợ phản ứng phụ là làm sao? Mấy anh sợ DEA điều tra rồi bắt tôi phải chịu đau à! Tôi report mấy anh lên State Board bây giờ! Chúng nó nghe moa dọa, sợ quá nên cấp cho moa thuốc giảm đau ma túy hạng nặng, muốn bao nhiêu cũng có! Không làm cho chúng sợ là không xong mày ơi!".


Bạn tôi là luật sư! Nên hay dọa chuyện kiện cáo! Bác sĩ sợ cũng phải! Nhưng không hiểu thấy bạn tôi vui vẻ cười nói là do thuốc hay do bản tính cố hữu của hắn. Có lẽ cả hai. Ngồi một lúc, thấy vợ mang bình trà mới ra thay, tên bạn đợi vợ vào trong, nháy mắt bảo: 


- " Mày thấy vợ tao đẹp không? Lại sắp có một triệu tiền bảo hiểm nhân mạng của tao! Tao chết đi, khối đứa sẽ lăm le nhảy vào! Nhưng tao tính toán planning xong xuôi cả rồi!". 


Bạn tôi vốn là người mưu mô, việc gì cũng sắp xếp, sửa soạn, lập chương trình đâu ra đó, không bao giờ để cho việc bất ngờ xảy ra! Chỉ mỗi chuyện bị ung thư là không plan được!


Hắn cười: 


- "Mày còn nhớ thằng Đạt móm không? Nó cũng ở trong nhóm bạn mình chơi thuở xưa. Nó mê vợ tao như điếu đổ. Vợ tao cũng có cảm tình với nó! Cho đến khi tao nhảy vào! Tội nghiệp Đạt móm! Tao hạ nó đo ván. Nói đúng hơn, nó tự lượng sức mình, thấy thua tao quá nên tự động rút lui! Nhưng nó dễ thương quá mức đi. Không một chút giận hờn, thù ghét gì tao. Nó ôm mối thất tình với vợ tao nhưng không lộ ra ngoài, chỉ tao biết, vợ tao cũng tưởng nó nguôi ngoai rồi! Ngày đám cưới tao còn để nó làm phù rể. Trông nó say đắm nhìn vợ tao lúc đó tao cũng thấy mủi lòng thương! Nó sang bên này lấy vợ, làm ăn cũng thành công lắm. Con cái đều khá, thành tài cả. Rồi hai năm trước, vợ nó bị bệnh chết..."


Tên bạn nhấp ngụm trà. Hắn chép miệng: 


- "Mọi sự có số cả! Ngày vợ thằng Đạt chết cũng là ngày tao khám phá ra bị ung thư. Tao tưởng với đám bác sĩ giỏi như ở đây, tao có thể đánh bại được ung thư, khoẻ lại như thường. Nhưng sồ trời đã định!". 


Hắn nói tiếp: 


- "Tao có linh tính trước. Nên đưa đám vợ nó xong, tao nói với nó: "Toa để tang vợ xong, đừng nghĩ đến chuyện lấy ai khác. Nhất là đừng có về Việt Nam rước một em nào sang đây nhé! Toa cũng già rồi! Lấy một em trẻ ở Việt Nam sang, chỉ ba bảy 21 ngày, nó sẽ cắm sừng lên đầu toa tua tủa. Rồi nó có thẻ xanh, sẽ lấy hết tiền của toa đi với thằng khác ngay. Chớ có dại!"


"Tao biết nó vẫn còn mê vợ tao như xưa. Nên tuy thoáng có ý nghĩ trong óc tao gạt đi ngay, nghĩ là mình sẽ qua khỏi bệnh. Nhưng giờ đây, sự thật phũ phàng là tao chỉ còn một hai tháng, nên tao plan cho vợ tao và Đạt móm xong cả rồi! Coi như chuyện hậu sự cho vợ tao sau khi tao chết! Cũng là theo chuyện của vợ một anh bác sĩ ở vùng này. Anh ta chết mấy năm trước vì bệnh tim. Bà vợ sau mấy năm vẫn còn xuân tình phơi phới, muốn đi bước nữa nhưng không tìm ra ai thích hợp. Rồi chị ta có người bạn gái thân thiết hồi đi học, lấy chồng cũng là bác sĩ ở một nơi khác. Bà này bị ung thư vú cũng sắp chết, bắt chồng hứa là khi mình chết phải cưới người bạn của mình về! Bây giờ mọi sự êm đẹp cả. Hai người góa sống với nhau cũng hạnh phúc lắm. Tao biết chuyện này nên cũng bắt chước theo thôi!


"Tao nói vợ tao. Chỉ để tang tao 3 tháng thôi! Thế là quá đủ rồi! Tao đã book sẵn vé máy bay cho vợ tao và Đạt móm đi du lịch một tour 3 tháng khắp thế giới, những chỗ nào tao chưa đưa vợ tao đi. Rồi về lại đây làm đám cưới hẳn hòi. Tao cũng soạn sẵn prenuptial agreement, người nào tài sản riêng người đó. Con cái tao cũng dạy bảo hết. Không đứa nào được lộn xộn. Đứa nào cũng vợ chồng con cái cả rồi. Để yên cho mẹ chúng mày sống! Rồi vợ tao sang chỗ thằng Đạt ở. Hay nó về ở nhà đây, sao cũng được, tùy hai người! Mày thấy tao tính có hay không?"


Tôi nhìn anh bạn thương cảm. Miệng cười nhưng hai hàng nước mắt như mưa. Hóa ra sau cái vỏ tính toán, bất cần đời, cynical của bạn tôi, vẫn là một trái tim mềm yếu, đầy thương yêu người vợ của mình. Chỉ sợ sau khi mình qua đi, vợ cô đơn, đau khổ và cần bàn tay bảo bọc. Nên xếp đặt cho đám cưới của vợ mình và người bạn tình địch cũ. Để khi mình không còn nữa, trên Trời cao nhìn xuống, còn thấy an ủi là vợ mình vẫn tiếp nối được đời sống, thảnh thơi và hạnh phúc, bên cạnh người bạn cũ năm xưa.


* Tg Nguyễn Đình Phùng



11 điều người giàu từ bỏ

(Đếm coi mình có nhiêu cái?!...)




Giống như hầu hết mọi thứ trong cuộc sống, thành công không dễ mà có được. Nếu bạn muốn trở thành một triệu phú, rất có thể, bạn sẽ cần phải thay đổi hay từ bỏ một số thói quen trong cuộc sống.

31-12-2021 Không phải bất động sản, yếu tố này sẽ kéo tụt nền kinh tế Trung Quốc trong năm...

Theo triệu phú tự thân Steve Siebold, hầu như bất kỳ ai cũng có sẵn những tố chất để trở thành triệu phú.


Trong cuốn "Cách suy nghĩ của người giàu", anh viết: "Giống như hầu hết mọi thứ trong cuộc sống, trở nên giỏi thu hút tiền bạc không khác gì với việc trở nên giỏi ở bất cứ lĩnh vực nào đó, chẳng hạn như trở thành một vận động viên chơi gôn siêu hạng, thành công trong việc giảm cân hoặc thông thạo ngôn ngữ thứ hai".


Giống như hầu hết mọi thứ trong cuộc sống, thành công không dễ mà có được. Nếu bạn muốn trở thành một triệu phú, rất có thể, bạn sẽ cần phải thay đổi hay từ bỏ một số thói quen trong cuộc sống.


Dưới đây là 11 điều mà người giàu đã từ bỏ:

1. Suy nghĩ hạn hẹp 

Siebold viết: "Mục tiêu chính về tiền bạc đối với hầu hết mọi người là nghỉ hưu ở tuổi 65 với số tiền đủ để tồn tại cho đến khi qua đời. Những người thuộc đẳng cấp thế giới, mặc dù thường không có nhiều tham vọng, nhưng vẫn đặt mục tiêu tác động đến thế giới bằng sự giàu có của mình".

Siebold nói, đừng ngại nghĩ lớn. Cuối cùng, một người bình thường có "mọi thứ mà họ cần phải có để kiếm được nhiều tiền hơn mức họ có thể chi tiêu". Hãy bắt đầu suy nghĩ, giống như những người giàu thường làm.


2.Tập trung quá nhiều vào việc tiết kiệm

Những người giàu đánh giá cao tầm quan trọng của việc tiết kiệm và đầu tư. Tuy nhiên, họ cũng nhận ra rằng chìa khóa để trở nên thực sự giàu có là tập trung vào việc kiếm tiền.

Siebold viết: "Hầu hết mọi người thường tập trung quá nhiều vào việc tìm kiếm các sản phẩm được bán giảm giá và sống đạm bạc nên họ đã bỏ lỡ những cơ hội lớn. Ngay cả trong cuộc khủng hoảng dòng tiền, người giàu vẫn bác bỏ quan niệm "tích tiểu thành đại" của số đông. Họ là bậc thầy trong việc tập trung năng lượng tinh thần vào mục tiêu: kiếm số tiền lớn".


3. Thích tiền lương ổn định

Siebold nói, những người bình thường chọn được trả lương cố định hoặc theo giờ. Trong khi đó, những người giàu chọn được trả lương dựa trên kết quả và họ thường là lao động tự do.

"Không phải không có những nghệ sĩ biểu diễn đẳng cấp thế giới bấm đồng hồ thời gian để kiếm tiền, nhưng đối với hầu hết mọi người, đây là con đường chậm nhất dẫn đến sự thịnh vượng. Những người vĩ đại biết rằng, tự kinh doanh là con đường nhanh nhất để đạt được sự giàu có", Siebold viết

Không có thời hạn cụ thể cho việc đạt được mục tiêu

Tiền không dễ dàng mà có được. Nếu bạn muốn giàu, bạn phải có mục tiêu rõ ràng, kế hoạch cụ thể và phải có thời hạn chính xác cho việc đạt được mục tiêu đó.

Siebold viết: "Một người bình thường muốn rất nhiều thứ". Trong khi đó, những người giàu "toàn tâm toàn ý tập trung vào một mục tiêu lớn tại một thời điểm" và "đặt ra thời hạn cho việc đạt được mục tiêu đó. Đây là cách mà các triệu phú tự thân đã làm".


5. Mua những thứ bạn không có khả năng chi trả

Siebold viết: "Tầng lớp trung lưu nổi tiếng với việc tiêu dùng vượt quá khả năng chi trả của mình. Họ không tiêu xài hoang phí, nhưng họ kiếm được rất ít nên họ phải tiêu hết số tiền mà họ kiếm được để có một cuộc sống tiện nghi".

Thay vì chi tiêu tất cả những gì kiếm được, người giàu có nhiều nguồn thu nhập và trả cho chính họ trước. Siebold nói: "Thay vì tập trung vào chi tiêu và tiết kiệm, hãy tập trung vào cách kiếm được nhiều tiền hơn, đầu tư theo tỷ lệ phần trăm và chi tiêu phần còn lại theo bất kỳ cách nào bạn muốn".


6. Thích giải trí

Người giàu thích học kiến thức hơn là giải trí. Họ đánh giá cao sức mạnh của việc tiếp tục học sau khi học xong đại học hoặc bất kỳ chương trình giáo dục chính thức nào, anh giải thích: "Bước vào nhà của một người giàu, một trong những thứ đầu tiên đập vào mắt bạn là một thư viện sách phong phú mà họ đã sử dụng để học cách làm thế nào để trở nên thành công hơn. Trong khi đó, tầng lớp trung lưu đọc tiểu thuyết, báo lá cải và tạp chí giải trí ".


7. Mối quan hệ độc hại

Việc bạn đi chơi với ai quan trọng hơn là bạn nghĩ. Trên thực tế, người bạn chọn để quan hệ thậm chí có thể ảnh hưởng đến giá trị tài sản ròng của bạn, Siebold nói.

"Những người thành công thường đồng ý rằng ý thức dễ lây lan và việc tiếp xúc với những người thành công hơn có khả năng mở rộng tư duy và tạo ra thu nhập cho bạn," anh viết. "Chúng ta trở nên giống như những người mà chúng ta kết hợp cùng và đó là lý do tại sao những người chiến thắng bị thu hút bởi những người chiến thắng".


8. Hoài niệm 


Siebold nói, những người bình thường có xu hướng hoài niệm về những ngày xưa tốt đẹp. Trong khi đó, những người giàu thường nghĩ tới tương lai và lạc quan về những gì sắp xảy ra.

Ông viết: "Những người tin rằng những ngày tháng tốt đẹp nhất của họ đã qua hiếm khi trở nên giàu có. Họ thường phải vật lộn với bất hạnh và trầm cảm. Các triệu phú tự thân trở nên giàu có bởi vì họ sẵn sàng đặt cược vào bản thân và xây dựng những ước mơ, mục tiêu và ý tưởng của mình vào một tương lai không xác định".


9. Thích sự thoải mái

Người bình thường muốn được thoải mái. Trong khi đó, những người giàu bị kích thích bởi sự không chắc chắn.

"Thoải mái về thể chất, tâm lý và tình cảm là mục tiêu chính trong suy nghĩ của tầng lớp trung lưu. Các nhà tư tưởng đẳng cấp thế giới sớm nhận ra rằng, trở thành triệu phú không hề dễ dàng và nhu cầu về sự thoải mái có thể rất tàn khốc. Họ học cách thoải mái khi hoạt động trong tình trạng không ổn định liên tục", Siebold viết.


10. Sợ hãi 

Siebold viết: "Những người vĩ đại đang hoạt động ở mức độ ý thức, nơi không tồn tại nỗi sợ hãi. "Ở mức độ suy nghĩ này, dường như bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra. Mọi giấc mơ dường như điên rồ đối với số đông đều có thể thực hiện được một cách đáng ngạc nhiên ".

Để hoạt động ở cấp độ này, bạn phải sẵn sàng rời khỏi vùng an toàn của mình, đó chính là điều mà những người giàu nhất vẫn làm.


11. Kỳ vọng thấp

Trong khi tầng lớp trung lưu đặt kỳ vọng tài chính của họ ở mức thấp để không bao giờ thất vọng, những người giàu lại đặt kỳ vọng của họ đặc biệt cao và sẵn sàng đối mặt với bất kỳ thách thức nào.

Như Siebold viết: "Không ai có thể giàu có và sống theo ước mơ của mình mà không có những kỳ vọng lớn lao. Sự khôn ngoan cổ xưa nói rằng bạn sẽ có được những gì bạn mong đợi. Tuy nhiên, nhiều người đã quyết định giới hạn cuộc sống của mình ở mức tầm thường trung lưu trong nỗ lực bảo vệ bản thân khỏi thất bại".

Khi họ đặt ra những mục tiêu đầy tham vọng, họ ngay lập tức bắt đầu tìm cách để giải quyết chúng. Các nhà vô địch không chờ đợi mọi thứ xảy ra, họ làm cho mọi thứ xảy ra". anh nói.

(Tham khảo CNBC)

NHỮNG MỐI QUAN HỆ

 RELATIONSHIP



Lâu nay, thấy nhiều bạn trẻ vầy nè, hông đầu tư xây dựng, kiến tạo quan hệ gì hết. Nhưng khi cần thì lao vào hỏi han nhờ vả như đúng rồi. Rồi chỉ biết xong chuyện của mình, lo cho mình, lợi mình mình, còn đương nhiên người khác có trách nhiệm phải giúp mình một cách vô mong cầu, bất vụ lợi. Ở đâu ra giống loài thanh cao như thế chỉ để phục vụ các cậu thế? Coi lại giùm đi nha! 


Như nào thì gọi là một quan hệ? Biết nhau? Lâu lâu gặp nhau? Thỉnh thoảng làm deal gì đó với nhau? Không biết nữa, vì có lẽ mỗi người đều có một định nghĩa khác nhau về chữ “relationship”. Với tôi, nó mang tính nghiêm túc, nuôi dưỡng, trải nghiệm. 


Nghiêm túc ý là tôi xem việc xây dựng relationship với một ai mà mình mong muốn là việc quan trọng, đáng đầu tư thời gian, tâm sức. Không ai tự nhiên, hông làm gì mà có relationship. Cũng không ai vô tâm vô tính, thiếu quan tâm, thiếu suy nghĩ cho đối phương mà tạo dựng được quan hệ. Càng không có người núp lùm ở đâu lâu lâu xông ra nhờ vả như thể quan hệ thân thiết lắm. Càng không thể chơi kiểu đường một chiều, toàn được cho mình hổng lợi ích gì cho người mà thành relationship cả. Muốn có, phải xây. Muốn giữ, phải bảo dưỡng bảo trì. Muốn thắm thiết, phải vượt qua những đổi chác hợt hời, nông cạn. 


Relationship đương nhiên không tự nhiên tự sướng mà mọc. Phải gieo trồng, chăm sóc, nuôi dưỡng thì nó mới lớn lên. Vậy nuôi bằng chất liệu gì, nếu không phải là giá trị mà ta mang lại cho người đối diện? Giá trị, có thể là bất kỳ điều gì, từ vật chất đến tinh thần, từ công việc đến cuộc sống, từ vài ba củ khoai nướng đến một hai cơ hội, từ ly cà phê lặng im đến rón rén một chiếc ôm. Là gì, không quan trọng chuyện to nhỏ, mắc rẻ, vật chất tinh thần. Chỉ đơn giản là thứ cần nhất, quan trọng nhất tại thời điểm cam go nhất. Vậy thôi! Mà mấy thứ đó tiền muôn bạc vạn dễ dầu gì mua được. Nên mới nói cần nuôi dưỡng. Nuôi dưỡng, là quan tâm, để ý, xuất hiện khi cần nhất, một cách thầm lặng nhất, một cách ngoài mong đợi nhất. Thứ đó, đời này thời này lại thiếu nhất, chỉ vì ai cũng quá nhanh, quá nguy hiểm, quá tức thì....


Relationship, không qua nổi đầu ngọn cỏ nếu chỉ dụng binh trên giấy. Cùng trải qua, cùng chiến đấu, cùng up down theo sự đời thì quan hệ càng già càng cay, càng đồng cam cộng khổ, cùng chạm ngả vinh quang lại càng sẻ chia đạo sống. Khi giá trị sống xếp thẳng hàng, khi đồng đạo đồng thuyền qua bao sóng gió hành trình, người ta càng gắn kết nhờ trải nghiệm, vui có, buồn có, vinh quang có, thất bại có, khóc có, cười có. Quan hệ nào cũng qua trải nghiệm chung mà lớn lên. Không có loại quan hệ cần thì nhảy sổ vào, không cần thì đốt đèn soi tám năm hổng thấy. 


Ừa, thì tui hơi old school trong vụ này, nhưng thế giới loài người mấy chấm mấy thì quan hệ sẽ cứ vẫn old school như thế. Take it or leave it! Biết cách thì sẽ tìm ra đường, được nhiều người thương và giúp đỡ, chứ xông vô cào quài ở đâu ra cho đủ mấy muội mấy huynh?

PHÂN TÍCH 7 CÁCH NHÌN NGƯỜI CỦA GIA CÁT LƯỢNG


english4stupidguys:
“ PHÂN TÍCH 7 CÁCH NHÌN NGƯỜI CỦA GIA CÁT LƯỢNG
“7 cách nhìn người” là 7 hạng phẩm chất đặc biệt cần có đủ của một người làm tướng được Gia Cát Lượng đưa ra trong “Tương Uyển”. Nhưng xem ra, trong cuộc sống hiện đại của chúng ta...


PHÂN TÍCH 7 CÁCH NHÌN NGƯỜI CỦA GIA CÁT LƯỢNG
“7 cách nhìn người” là 7 hạng phẩm chất đặc biệt cần có đủ của một người làm tướng được Gia Cát Lượng đưa ra trong “Tương Uyển”. Nhưng xem ra, trong cuộc sống hiện đại của chúng ta ngày nay, nó vẫn có tác dụng ở rất nhiều lĩnh vực hay trong việc thiết lập các mối quan hệ.
7 cách nhìn người mà Gia Cát Lượng đưa ra bao gồm:
  • Một là:”Dùng đúng sai để hỏi nhằm xem xét chí hướng của đối phương”.
  • Hai là: “Dùng nhiều câu hỏi để truy vấn xem khả năng ứng biến của đối phương”.
  • Ba là: “Dùng mưu kế của mình để đánh giá kiến thức của đối phương”.
  • Bốn là: “Đặt ra những tình huống nguy khốn xem dũng khí của đối phương”.
  • Năm là: “Dùng rượu để xem tính tình của đối phương”.
  • Sáu là: “Dùng lợi lộc công danh để xem liêm chính của đối phương”.
  • Bảy là: “Giao việc và cho đối phương tự hẹn khoảng thời gian sẽ hoàn thành để xem chữ tín của họ”.
7 phẩm chất đặc biệt này có thể khái quát lại là: Chí, biến, thức, dũng, tính, liêm, tín
1. Dùng đúng sai để hỏi nhằm xem xét chí hướng của đối phương
  • Câu này có ý nghĩa là đưa ra vấn đề đúng sai rõ ràng để hỏi đối phương nhằm xem xét chí hướng của đối phương như thế nào, thái độ có đặc điểm gì, cũng là để xem lập trường của người này. Muốn đánh giá một người có đáng trọng dụng hay không, đầu tiên phải hiểu được cách nhìn nhận của người đó có phải tích cực, chính xác hay không? Bởi vì trung thành là điều quan trọng nhất, cũng là yếu tố cơ bản nhất. Kẻ làm tướng nếu như không phân biệt rõ địch và ta thì hậu quả là vô cùng thảm hại. Theo Gia Cát Lượng, “chí” là yếu tố đứng đầu.
2. Dùng nhiều câu hỏi để truy vấn xem khả năng ứng biến của đối phương
  • Đưa ra một vấn đề rồi cùng tranh luận với một người sẽ có thể thấy rõ được khả năng ứng biến nhanh nhạy của một người. Người có khả năng ứng biến giỏi, nhanh nhạy họ có thể chuyển bại thành thắng, mở một con đường mới cho bản thân và người đi theo mình. Ở vào những tình huống tưởng như không có lối thoát nhưng họ vẫn tìm được con đường ra.
3. Dùng mưu kế của mình để đánh giá kiến thức của đối phương
  • Trong công việc kinh doanh, vấn đề con người là vấn đề quan trọng hàng đầu. Có nhà kinh doanh thành đạt cho rằng, cách dùng người tốt nhất là ủy quyền và kín đáo xem xét. Tức là cho nhân viên một số quyền hạn để họ có một khoảng không hoạt động nhưng sẽ kín đáo giám sát quá trình làm việc của anh ta, thứ nhất xem xét khả năng và hiểu biết của anh ta khi xử lý công việc. Thứ hai là xem xét thái độ làm việc của anh ta. Thứ ba nếu thấy anh ta lệch khỏi quỹ đạo có thể kịp thời ra tay uốn nắn, ngăn chặn tổn thất.
4. Đặt ra những tình huống nguy khốn xem dũng khí của đối phương
  • Ý nghĩa của câu này là đưa ra những sự tình nguy khốn, khó giải quyết để tìm hiểu dũng khí và khả năng quyết đoán của đối phương. Điều này rất quan trọng đối với những người làm tướng, những người đứng đầu. Trong hoạn nạn có thể thấy được chân tình, gặp được khó khăn quẫn bách sẽ biết được dũng khí và quyết đoán của một người.
  • Đứng trước áp lực, khốn quẫn ở trước mặt, thách thức ở ngay trước mặt, sự tình biến hóa mới có thể nhìn thấy được dũng khí của một người.
5. Dùng rượu để xem tính tình của đối phương
  • Cùng một người uống rượu có thể thấy được phẩm tính của một người. Có người sau khi uống rượu lải nhải mãi không thôi. Đối với người này đừng nên tiết lộ bí mật gì, đặc biệt là bí mật quốc gia đại sự, bí mật của công ty… Có người uống rượu xong lại không có đủ lực để khống chế bản thân, đánh mất lý trí, những người này đều là khó làm thành việc lớn.
6.  Dùng lợi lộc công danh để xem liêm chính của đối phương
  • Một người quản lý ở công ty lớn chia sẻ rằng, khi dùng người hay cần chọn người thân tín, ông sẽ cho người đó nhiều cơ hội làm ở những chức vụ có thể chiếm được những món lợi nhỏ để xem xét sự thanh liêm của họ. Từ đó hiểu đúng về bản chất con người họ mà giao cho họ những trọng trách lớn hơn, những chức vị chủ chốt. Người thanh liêm thường lại có lòng tự trọng cao, biết nhìn lại bản thân nên, làm việc hết mình không vị tư, cho nên đây cũng là yếu tố quan trọng.
7. Giao việc và cho đối phương tự hẹn khoảng thời gian sẽ hoàn thành để xem chữ tín của họ
  • Muốn biết khả năng giữ chữ tín của một người đạt đến mức nào, đừng ngại dùng cách này, giao cho họ một công việc và hãy để họ tự đưa ra khoảng thời gian sẽ hoàn thành công việc này, sau cùng xem thời gian hoàn thành có đúng như thời gian đã hứa hay không. Nếu như họ giữ đúng thời gian như đã hứa thì họ là người biết giữ chữ tín, ngược lại nếu như không đúng thời gian đã định thì thành tín của người này có vấn đề. Đương nhiên, chỉ cần dùng một cuộc hẹn cũng có thể nhìn ra sự thành tín của một người. Có thể một lần khó đánh giá, nhưng nhiều lần xảy ra thì phải nhìn nhận lại sự thành tín của người này.
  • Thành tín là cái gốc của làm người, làm việc, nó có sự tương thông và là thể hiện của “chí”.
Theo NTDTV
Mai Trà biên dịch