Monday, December 13, 2021

XINH ĐẸP CHỈ LÀ CHIẾC VÉ ƯU TIÊN, MÀ TAO NHÃ MỚI LÀ GIẤY THÔNG HÀNH VĨNH VIỄN




Tao nhã không phải ở dung mạo, mà là ở nét đẹp tâm hồn phong phú, sâu sắc, tinh tế, độ lượng mà mạnh mẽ, toát lên vẻ đẹp trí tuệ và mỹ đức.


Tao nhã là một loại điềm tĩnh không chút sợ hãi khi đã trải qua nhiều thăng trầm của cuộc sống, là sự trưởng thành khi đã xóa đi những ngây ngô thuở thiếu thời. 


Một người tao nhã, sẽ luôn có nét quyến rũ độc đáo, một tâm hồn phong phú, bình đạm.


Một người tao nhã phải là người khoan dung hào sảng.


Trong xã hội bát nháo này, tao nhã giống như một làn gió trong lành, khiến người ta mở lòng vui vẻ, bởi vì trong tim có núi sông, thì bất cứ khi nào và bất cứ nơi đâu, đều sẽ hiện ra dung nhan thanh tú và phong thái ưu nhã say đắm lòng người.


Tao nhã không phải là sự thanh cao không vướng mùi tiền bạc, cũng không phải là ngân nga tiếng hát theo gió hoa trăng tuyết, càng không phải là cố ý phô diễn bản thân, lúc nào cũng giữ tư thế ngồi ngay ngắn, để cho người khác tán thưởng. 


Tao nhã vốn dĩ không phải là để cho người khác xem, mà thực sự là rèn luyện từ trong tâm, rồi bộc lộ ra sắc thái, thể hiện ra vẻ ngoài.

Mà vẻ ngoài này chỉ là một phần biểu hiện của nội tâm ta, không liên quan gì đến người khác. 


Một người tao nhã có thể ở trong cuộc sống buồn tẻ mà làm tốt chính mình, học cách cho đi, biết cách cảm ơn, trong trái tim có tình yêu, thấu tình đạt lý, khoan dung lương thiện chính là tao nhã.


Tao nhã không phải là bẩm sinh mà có được, nó là sự kết hợp hoàn hảo giữa tâm hồn và trí tuệ.


 Sự tao nhã của một người là kết quả có được từ việc đọc sách, từ sự trải nghiệm trong cuộc sống; đó là một biểu tượng của sự tự tin, độc lập và thanh cao. Phẩm chất này xuất phát từ sự hiểu biết về cuộc sống, và là sự kết tinh và tích lũy từ cuộc sống.


Tao nhã tuyệt đối không chỉ là vẻ đẹp về ngoại hình, mà còn là một loại trí tuệ bên trong được phản ánh qua các điều kiện khác nhau của cuộc sống.


Một người tao nhã nhất định phải có một đôi mắt biết cảm nhận cái đẹp, một tâm hồn nhân hậu, có một trí tuệ nơi sâu thẳm trong tâm hồn được hình thành qua năm tháng. 


Điều quý giá nhất trong cuộc sống là sự trải nghiệm qua hàng ngàn thăng trầm của cuộc sống mà vẫn có thể giữ được một trái tim dịu dàng lương thiện.


 Tao nhã sẽ toát ra một nét duyên dáng tự nhiên, đó là một vẻ đẹp sâu sắc.


Sự tao nhã có lẽ liên quan đến tuổi tác, nhưng cũng liên quan nhiều hơn đến sức mạnh của bản thân.


Một người tao nhã phải là một người có tính tự giác, dù cho thế giới bên ngoài hấp dẫn như thế nào, cũng không bị lung lay, mà biết tự giữ mình và khoan dung; dù là đang sống trong hoàn cảnh khốn khó trắc trở, thì cũng vẫn giữ gìn sự trong sạch và thanh cao.


Cho dù cuộc sống đưa ta vào tình huống như thế nào, thì vẫn có thể tự mình tỉnh ngộ, biết tôn trọng và biết cảm ơn, bình dị không toan tính với bạn bè, dịu dàng hào phóng với người thân; không coi thường và xa lánh người khác.


Tao nhã có thể liên quan đến ngoại hình, nhưng nó còn liên quan nhiều hơn đến việc tu dưỡng nội tâm. Một người không có suy nghĩ, cho dù có trang điểm thật hoàn hảo đi nữa, cũng không thể che giấu đi sự xấu xí trong tâm hồn, ngược lại còn làm cho người ta cảm thấy đạo đức giả.


Một người tao nhã phải biết cách tự yêu quý bản thân, tự tin và cá tính độc lập, trí tuệ vững chắc, ăn nói điềm đạm, khuôn mặt thuần tịnh và có một tấm lòng lương thiện, đẹp mà không phô trương, vừa vừa phải phải.


Lincoln cho rằng vẻ ngoài của một người 30 tuổi là do cha mẹ cho, còn khi 40 tuổi thì ta phải tự chịu trách nhiệm về vẻ ngoài của mình. Khi một người có một nội tâm tao nhã, thì bất kể là ngoại hình có như thế nào đi nữa, thì đều duyên dáng đến mê hồn.


 Vẻ đẹp thực sự là một loại khí chất toát từ trong ra ngoài, thích một người là bắt đầu từ vẻ đẹp ngoại hình, bị hút hồn bởi tài năng, nhưng sẽ mãi si mê trung thành với nhân phẩm.


Một người tao nhã sẽ biết cách giữ miệng, bất kể khi nào hay ở đâu đều sẽ không ba hoa, càng sẽ không khoác lác thể hiện khắp nơi, bởi vì đó là thể hiện của sự nông cạn, chỉ khiến cho người ta cảm thấy chán ngán.


Vẻ ngoài xinh đẹp có thể là một chiếc vé ưu tiên, nhưng không thể là chiếc vé thông hành vĩnh viễn.


Sự tao nhã của cuộc sống chính là sau khi trải qua bao nhiêu phong ba trắc trở, ta vẫn có thể nở một nụ cười điềm tĩnh. 


Ưu thế vật chất chỉ là một loại ưu thế bên ngoài, còn sự phong phú về nội tâm mới là vẻ đẹp vĩnh hằng.


 Một người thực sự tao nhã, sẽ biết giỏi vượt hơn người khác, đó không phải là cao quý, mà sự cao quý thực sự chính là giỏi hơn so với chính mình trong quá khứ.


 Họ giỏi học hỏi và biết cách tiến bộ, những người tao nhã giống như trầm hương vậy, tỏa ra hương thơm thoang thoảng, giữ cho tinh thần luôn dịu dàng ấm áp và tính cách độc lập. Cử chỉ duyên dáng này là một sự tu luyện cá nhân và cũng là một món quà từ Thượng đế.


Người tao nhã sẽ không nổi trận lôi đình vì một chuyện nhỏ nhặt, cũng sẽ không dễ dàng thể hiện một biểu cảm xấu xí trước mặt người khác, càng sẽ biểu hiện thờ ơ trước kẻ yếu đuối; họ biết cách tôn trọng và lắng nghe, học cách quản lý cảm xúc của mình, gương mặt luôn nở nụ cười, tận hưởng ánh nắng mặt trời. Một người tao nhã chắc chắn phải lương thiện, trái tim của họ thơm mát như hoa lan; tao nhã là một mùi hương lắng đọng theo năm tháng.


Sự tao nhã của cuộc sống chính là sau khi trải qua bao nhiêu phong ba trắc trở, ta vẫn có thể nở một nụ cười điềm tĩnh, mùa xuân ngắm hoa, mùa thu ngắm trăng; mùa hạ thưởng thức hoa sen, mùa đông nghe tuyết rơi; bất kể tâm trạng thay đổi như thế nào, cũng đều giữ lấy một trái tim bình thường, ngắm nhìn gió trăng.


Ngay cả khi cuộc sống không cho ta những gì chúng ta muốn, thì ta vẫn có thể không oán trách, không đổ lỗi, dám đối mặt với những thăng trầm, và không kinh sợ trước sự vinh quang hay nhục nhã.


 Bởi vì truy cầu ít đi, nên sẽ cảm thấy nhận được nhiều hơn, bởi vì đơn giản, nên bước đi mới ung dung. Báo đáp lại tất cả cho cuộc sống với một trái tim biết ơn, thái độ quyết định cuộc sống, một người tao nhã, chắc chắn có thể thu hoạch được những món quà quý giá từ cuộc sống.


Người tao nhã sống trên dòng sông dài năm tháng, có lẽ họ không phải là những con sông lớn lúc thăng lúc trầm, mà chỉ là những dòng suối tâm hồn ấm áp; họ không phải là những đóa hoa thơm ngát trong nhà kính, mà là đóa hoa cúc nhẹ nhàng tỏa hương thanh lịch; họ không mang sự quý phái ung dung như hoa mẫu đơn, nhưng lại có mùi thơm khiêm nhường của hoa lan; họ không mang vẻ ngoài lộng lẫy khiến người khác phải kinh ngạc, mà họ có sự dịu dàng khiến bạn phải vấn vương.


Tao nhã là sự kiên định dịu dàng, là một chiếc áo khoác ấm áp cho bản thân, đó là một sự can đảm ung dung bình tĩnh, họ mang một tâm thái ung dung đối diện với năm tháng, là điều mà không phải ai cũng có thể làm được.


Tuệ Tâm, nguồn SOH