Tôi tin cuộc đời này rất đẹp. Tôi cũng tin cuộc đời đầy những mảnh vỡ... Tôi chỉ muốn, mỗi buổi sáng có thể ngồi đối diện cùng một người, uống trà. Ko cần nói chuyện, ko cần âm thanh ồn ả, chỉ cần ánh mắt, bàn tay ấm áp trong nhau là đủ. Là đủ bình an...
Friday, November 29, 2013
Rời...xa...
Rời nhau lúc vừa chiều tối
Anh con đường
Em con đường
Trong cái vẫy tay một điều không nói
Rằng: chỉ thế thôi
Êm êm một nỗi chán đời
Mông lung xe và người
Đứng trước ngã tư như người ốm
Xanh đỏ tím vàng
Hơi thở còn trên anh còn trên ngực em như ngọn nến
sắp tàn
Chiều tối
Rời nhau ra
Mỗi người đi về một cuộc sống
Riêng nỗi buồn
Ở lại
Khía những vết dịu dàng nơi trái tim đau
Em dỗ dành nỗi buồn của em
Chờ một chiều tối khác.
Chiều tối__Bình Nguyên Trang
------
Hix...bài thơ hay...nhưng sao đọc xong...ko thở nổi được nữa vậy nè?!....