Tôi tin cuộc đời này rất đẹp. Tôi cũng tin cuộc đời đầy những mảnh vỡ... Tôi chỉ muốn, mỗi buổi sáng có thể ngồi đối diện cùng một người, uống trà. Ko cần nói chuyện, ko cần âm thanh ồn ả, chỉ cần ánh mắt, bàn tay ấm áp trong nhau là đủ. Là đủ bình an...
Wednesday, November 6, 2013
Không yêu nữa...!
Đừng yêu vì phải nhớ
Đừng yêu vì sẽ ghen
Dữ dội và dịu êm
như sóng thần biển cả
Đừng yêu vì thật lạ
muốn đẹp mắt người ta
nào phải thắm làn da
nào hồng xinh nét mặt
Và dịu dàng ánh mắt
Nhớ người dưng đi xa
Tim đập muốn vỡ oà
ta biếng ăn, mất ngủ
Đừng yêu vì đến khổ
Hờn giận rõ vu vơ
Như hai kẻ thẫn thờ
ta chơi bài sấp ngửa
Nếu phải đừng yêu nữa
Dừng nhịp đập - tim ơi
Hơi thở đã tăt rồi
Tất cả vào tĩnh lặng
Bầu trời không còn nắng
Trái đất không còn đêm
Không còn giận hờn ghen
Nếu phải đừng yêu nữa!
.
Đừng yêu__Vũ Thị Minh Nguyệt
---
ừ, hứa luôn áh!...không yêu nữa...
Labels:
Ngã,
Thơ thẩn lang thang