Tôi tin cuộc đời này rất đẹp. Tôi cũng tin cuộc đời đầy những mảnh vỡ... Tôi chỉ muốn, mỗi buổi sáng có thể ngồi đối diện cùng một người, uống trà. Ko cần nói chuyện, ko cần âm thanh ồn ả, chỉ cần ánh mắt, bàn tay ấm áp trong nhau là đủ. Là đủ bình an...
Wednesday, November 13, 2013
Dẫu là chưa!
Tôi đã đứng rất lâu ở nơi này như đã từng nhìn Hà Nội những lần
trước đây, nơi mà hôm nay tôi đã có tiếc nuối với những điều tôi bỏ lại, và
nhủ thầm
những lần sau, tôi sẽ có dịp quay trở lại dẫu chưa yêu nơi này!