Tuesday, October 29, 2024

Tiêu chuẩn… yêu!


Có một câu chuyện Phật giáo thật hay, tại một thị trấn nọ, có một thiếu nữ tuyệt sắc khiến bao nhiêu người mê mẩn. Nhưng không ai biết nàng từ đâu tới. Cả thị trấn đó, có ba trăm chàng trai, ai cũng muốn được kết hôn với nàng. Và người ta đã tập hợp lại để nghe điều kiện nàng ban ra.

“Xem kìa, em chỉ có một, mà các anh lại có đến ba trăm. Em chỉ kết hôn với một người thôi. Do vậy, các anh hãy làm một điều, em cho các anh hai mươi bốn tiếng, nếu các anh có thể tụng thuộc lòng kinh Pháp Hoa của Đức Phật thì em sẽ kết hôn với người ấy.

Nghe xong, tất cả các chàng trai đều lao về nhà, không ăn không ngủ, tranh thủ tụng kinh Pháp Hoa. Lần lượt từng chàng trai “rớt võ đài” bởi không đáp ứng được những đòi hỏi đặt ra của người con gái kia.

78-79_NDNYeu-TieuChuan_NuDN 4-2011_P_Page_1_resize

Chỉ có một người đến và chắc chắn anh ta đã thành công. Cô gái đưa chàng tới ngôi nhà mình bên ngoài thị trấn. Chàng chưa khi nào thấy một ngôi nhà đẹp như thế. Chàng có cảm giác như mình đang lạc vào cõi mơ.

Bố mẹ cô gái đã đứng ở cổng và nói với chàng: Hãy bước vào trong. Con gái chúng tôi đang đợi anh. Chàng trai bước đi. Chàng mở cánh cửa nhưng không có ai ở đó. Đó là một căn phòng trống rỗng, nhưng có một lối dẫn ra vườn. Có thể nàng ở trong khu vườn đó. Chàng đi được gần một dặm thì khu vườn biến mất, thay vào là một con sông tuyệt đẹp. Nhưng không có người đẹp ở đó. Chỉ có đôi kim hài của cô. Thế nhưng, chỉ trong tích tắc, đôi hài cũng mất luôn, con sông cũng không còn nữa. Tất cả đã thành hư vô.

“YÊU XỨNG TẦM MỚI THÔI”

Đó là câu chuyện mà chị Hoa, một nữ doanh nhân, đang ngồi kể cho hai cô bạn của mình nghe tại quán cà phê. Hồi còn trẻ với mối tình đầu, chị đã không hiểu gì câu chuyện đó. Sau khi kết hôn với một người chồng đẹp trai, có địa vị trong xã hội và một khoản tài chính rất ổn định, dư dả, chị quên béng mất câu chuyện kia.

Tieu chuan yeu (1)Khi anh chồng chị ngoại tình, bỏ lại chị với hai đứa con và một nửa số tiền kếch sù, chị mới thấm câu chuyện Phật giáo ấy. Từ kinh nghiệm đổ vỡ của bản thân, chị Hoa hiểu rằng, mọi thứ hào nhoáng đều có thể biến mất nếu không tương thích với mình, nếu mình tới với nó bằng một xuất phát điểm của sự chọn lựa và không chân tình, thì nó không khác gì đôi hài đã thành hư ảo cùng với khu vườn và dòng sông tuyệt đẹp kia.

Khi xã hội phát triển với sự xuất hiện của nhiều hình thái, nhiều sự lựa chọn, thì tình yêu cũng theo đó cũng tăng tốc với một loạt những “danh mục” mới mẻ. Người ta càng có nhiều sự lựa chọn thì phân vân càng cao và cái chắc chắn cho một đối tượng tình yêu lại càng suy giảm đi. Trong thế giới kinh doanh cũng như vậy. Dù là điều không nói ra, không công khai, nhưng lại như một mạch ngầm chảy mãnh liệt và rõ ràng. Các cụ ngày xưa có câu: “Ngưu tầm ngưu mã tầm mã”. Nồi đồng thì úp vung đồng, nồi méo thì úp vung méo. Không lẽ một cô gái xinh đẹp, nhiều tiền bạc, con nhà có học lại đi yêu một anh chàng Xuân tóc đỏ? Không lẽ một phụ nữ nổi danh trên thương trường, ảnh hưởng sâu rộng với nền kinh tế, lại đi yêu một chàng nhân viên nghèo? Những so lệch ấy, đã có nhiều người nghĩ tới và con đường kén cá chọn canh xem chừng ngày càng được mở rộng cả về chiều nông lẫn chiều sâu.

Một chị là giám đốc nhân sự của một công ty lớn của nước ngoài. Tuổi không còn trẻ, nhưng trời ban cho chị một trí thông minh và ngoại hình tuyệt hảo. Chị có một khả năng giao tiếp tốt. Chỉ có điều, trong công việc cũng như cuộc sống, chị chỉ giao tiếp với những người là sếp lớn, những nhân vật có vị thế trong xã hội. Lý do của chị đơn giản là, tôi biết mình đang đứng ở đâu!

Một chị khác thì lại cho rằng: “Bạn bè tôi toàn yêu những người xứng tầm, không lẽ tôi lại đi với một người không xứng. Dùng một đôi đũa lệch để ăn, bạn có thấy thoải mái không?”.

ĐIỀU KIỆN + TÌNH YÊU = ?

Có rất nhiều cuốn sách, có rất nhiều triết gia đã từng nói về tình yêu và sự tự do trong tình yêu. Ai cũng khăng khăng khẳng định, tình yêu thì làm gì có điều kiện. Mà có điều kiện thì đâu thể gọi là tình yêu?

Nhưng thực tế, nhiều người phải tìm đúng người đáp ứng tiêu chuẩn của họ thì họ mới dám cầu hôn hay kết hôn hoặc là hẹn hò. Sự thành đạt của các nàng càng cao, thì tiêu chuẩn càng nhiều. Mọi cái phải tỉ lệ thuận với nhau. Nhưng khi hẹn hò chính thức hoặc kết hôn rồi, mới có những rạn nứt đổ vỡ bên trong. Tưởng như những chiếc răng cưa đã ăn khớp với nhau nhưng kết quả của sự tương phùng đó lại là việc… đứt xích của rất nhiều cuộc tình.

Tieu chuan yeu (2)

“Tôi đã nhầm to. Tưởng cô ấy có học thức, thì hành xử cũng phải có chiều sâu và sự tinh tế chứ. Đằng này, mỗi khi có chuyện gì đó, là cô ấy lại đem so đo giữa sự thành đạt của cô ấy và tôi. Tôi nghĩ, chia tay là một giải pháp tốt nhất”. Một người đàn ông, vừa chân ướt chân ráo bước ra từ một cuộc chia tay, đã “hô hào” rất hùng dũng như thế, giống như anh vừa trút được một gánh nặng.

Không biết, cái bài vè xửa xưa có ăn thua gì với các nàng của hôm nay không?

“Ba đồng một mớ đàn ông
Đem bỏ vào lồng cho kiến nó tha
Ba trăm một mụ đàn bà
Đem về mà trải chiếu hoa cho nằm”.

Cái chiếu hoa ấy có thơm tho không? Cái đám “ba đồng một mớ” kia, có đáng bị đem lên bàn cân so sánh, đong đếm không, có lẽ chỉ người trong cuộc mới biết.

Nhiều người thường ngộ nhận giữa thành công trong kinh doanh, thì phải tương thích với sự hoàn hảo, phù hợp trong tình yêu. Nhưng kinh doanh có thể mạch lạc, tỉ mỉ, còn tình yêu thì lại trừu tượng vô cùng. Một bản hợp đồng ký xong có thể thu về tiền tỷ, nhưng có ai dám đem tình yêu của mình lên giấy tờ để ký. Đương nhiên là sẽ có. Nếu không khéo, những sự lựa chọn, những tiêu chuẩn sẽ trở thành khắt khe, thành tâm điểm của một cuộc mua bán tình yêu. Khi đó, lòng tự ái của người đàn ông có lẽ sẽ được kết tủa?!

Nhưng mà, để tránh những rủi ro, thiệt hại khi yêu, người trong cuộc nên biết nhìn ra những bài học của nhiều người ngoài cuộc khác và tự chuộng cho mình một chữ: Đủ!

st