Tôi tin cuộc đời này rất đẹp. Tôi cũng tin cuộc đời đầy những mảnh vỡ... Tôi chỉ muốn, mỗi buổi sáng có thể ngồi đối diện cùng một người, uống trà. Ko cần nói chuyện, ko cần âm thanh ồn ả, chỉ cần ánh mắt, bàn tay ấm áp trong nhau là đủ. Là đủ bình an...
Tuesday, October 29, 2013
Nhỏ
Vòng tay em nhỏ quá,
Để làm người thứ ba,
Để ôm cả ngày tháng,
Anh vẫn cho người ta.
Con tim em nhỏ quá,
Anh giữ hết thiết tha.
Không nỡ thành xa lạ,
Không nỡ thành phôi pha.
Bước chân em nhỏ quá,
Khiến anh gần lại xa.
Thừa một bước thành lạ,
Thiếu một bước làm “nhà”.
Gia Đoàn
-----
Không là gì hết, cứ thân thật thân, không được sao?!
Labels:
Đời,
Ngẫm,
Thơ thẩn lang thang