Tuesday, October 29, 2024

Vui sống không cạnh tranh


Những cuộc đua đôi khi mang đến vinh quang bởi ta thấy mình “xuất sắc” hơn cũng như không ít lần thất bại, ta thấu rõ vị đắng đọng lại nơi tâm hồn. Đã khi nào bạn bất chợt nhìn lại chặng đường đi qua và nhớ hết số lần ngầm “so sánh” và cố gắng “chạy đua” để hơn ai đó? Và sau tất cả, liệu có thể an nhiên vui sống mà không nhìn vào thành công của người đời?

Cuộc sống hay cuộc chiến?

Từ lúc tạo nên vạn vật, không biết vô tình hay hữu ý thượng đế đã ban thêm cho phụ nữ sự nhạy cảm khiến họ nghĩ nhiều hơn về mọi thứ. Các quý cô cho dù đã có nhiều thành công đáng mơ ước hoặc tạo được dấu ấn riêng trong sự nghiệp nhưng mỗi khi hạnh ngộ bạn bè vẫn thi thoảng nhắc về một người bạn nào đó theo kiểu: ngày còn đi học không nổi bật nhưng nay đã là “bóng hồng” giỏi giang. Các nàng thường không thể dối lòng cho rằng mình có thể làm tốt hơn và tự đặt bản thân lẫn người bạn ấy lên cán cân, và rồi để hối hả giữa guồng quay của mục tiêu, mong mỏi bước lên bậc danh vọng, và chạm vào đỉnh cao.

Nếu nói không chút bận tâm hay “nhuốm màu” phiền muộn bởi vô số những tấm gương phụ nữ thành công xung quanh là chúng ta đang tự dối người, dối cả mình. Ngay như chính người viết, cũng có những giây phút tôi chạnh lòng chất vấn bản thân, là mình kém cỏi hay đã lựa chọn sai con đường. Cho dù là bạn bè nhưng cũng đã qua rồi những năm tháng cùng nhau chia sẻ từ khát vọng, đấu tranh cho đam mê và cả dự định tương lai. Thật khó kiểm soát khi thi thoảng người này vẫn “nhìn ngó” người kia, có những so sánh “ngầm” xen lẫn ghen tỵ. Điều đó khiến tôi cứ băn khoăn mãi, liệu cứ “mở” những cuộc chiến nội tâm có dần giết chết đi nhiệt huyết trong sâu thẳm mỗi con người và cả cuộc sống tươi đẹp phía trước?

Tìm suối nguồn yên vui

Thật khó thể nào tìm được một định nghĩa hoàn hảo và chân thực nhất về sự vui vẻ của một người trong đời sống vốn phong phú. Có thể đối với người này đó là niềm vui còn với người khác thì không. Cạnh tranh cũng vậy, như chất xúc tác sản sinh ra nguồn lực khiến con người cố gắng làm mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn. Nhưng không khéo làm chủ sẽ là “lưỡi dao” đủ sức sát thương. Nếu bạn thấy vui khi mải miết chạy theo thành công của kẻ khác và tìm mọi cách để đạt được hơn những gì mà họ có, thì phút chốc đó chỉ là cảm xúc tạm bợ không hơn kém. Lâu dần, tâm hồn ta chỉ đơn thuần còn lại sự sáo rỗng, bởi chỉ nghĩ đến việc cố gắng để làm hơn thành tựu của người khác. Mà quên đi rằng, mỗi người đều có cho mình những xuất phát điểm và nền tảng không đồng đều.

Còn cuộc đời chẳng thể sắp đặt, cũng như chẳng phải lúc nào ta cũng đạt được điều mình mong mỏi. Vì thế trước tiên hãy cân bằng thế giới nội tại với vòng quay bất tận của cuộc sống. Những anh chàng mang tên “thành công” hay “thành tựu” dẫu có đến muộn một chút thì hãy vui vẻ với niềm đam mê cũng như hãy sẵn lòng chờ đợi. Vòng quay tuần hoàn đời sống, không tránh khỏi những khi cảm thấy lạc lõng, mất phương hướng hay đơn giản là bản thân cần một điểm tựa, khi ấy thay vì quẩn quanh với ganh đua hãy dành thời gian tĩnh lặng và an yên, lắng nghe điều bản thân thực sự mong muốn để tìm lại nguồn vui cho tâm hồn.

Quý trọng hiện tại

Thực chất nếu cứ mãi cạnh tranh chẳng khác nào bạn đang dùng từng giây phút cuộc đời để gặm nhấm nỗi bực dọc. Ta chẳng thể cảm thấy tâm trí phẳng lặng khi cứ mãi tìm lý do để “dìm” người khác xuống dù chỉ trong suy nghĩ để thấy mình “hơn”. Chúng ta thường hay lãng quên những gì ta đang có mà chỉ cố nhìn về hướng người khác xem họ đang sở hữu những gì. Hãy luôn tâm niệm cạnh tranh không bao gồm việc buộc bạn phải trở nên cứng nhắc, cũng đừng đóng “chiếc khung rỗng” bằng những gạch đầu dòng cụ thể chứng tỏ bạn đã hơn được đối tượng mục tiêu.

Đồng thời, đừng bao giờ để niềm vui về những gì bạn đã đạt đến và chinh phục thậm chí bứt phá so với chính mình trước đây cũng sẽ không khiến ta chú trọng bằng việc “chậm chân” trong một cuộc đua về danh vọng, địa vị hay tiền bạc mà tự mình tạo nên. Chính điều đó làm ta thấy bản thân trở nên kém cỏi biết dường nào và dùng chính những danh vọng của người đời để áp đặt và vô hình tạo nên “phiến đá” khổng lồ đè nặng tinh thần.

Lạc quan chấp nhận

Cuối cùng, tất thảy đều muốn chinh phục những cột mốc và con người không bao giờ thoát khỏi chiếc lưới của nỗi hờn ghen. Và tôi hiểu rằng, học cách chấp nhận thực tại một cách lạc quan cũng là mở cho cảm xúc một lối đi. Hay nói cách khác, không nhất thiết phải loại bỏ sự cạnh tranh ra khỏi cuộc sống bởi con người luôn hướng về những điều tốt đẹp hơn. Cũng đừng xem ganh đua như lẽ sống cuộc đời khi mà đáng ra thời gian là dành cho bứt phá những giới hạn của bản thân. Hãy gạt bỏ mọi hơn đua, dành cả tâm huyết cho công việc của mình. Tin chắc rằng khi cuộc sống trở nên đơn giản, nội tại bỗng chốc cũng nhẹ đi những gánh lo.

Có thể bạn vẫn cạnh tranh, vẫn ngày càng tiến bộ nhưng trong niềm vui tích cực. Không gắt gỏng, chẳng mặc định bản thân kém cỏi và càng không tuyệt vọng. Trong cuộc chiến giữa thương trường, học vị và giàu có, đời bao giờ cũng cho phép ta được sai lầm, được đánh giá sai tình thế, được thất bại. Nhưng ta không được cho phép bản thân trở nên tệ hại, buông xuôi và hoài nghi về chính mình. Đã chiến thắng hãy đừng vội kiêu hãnh lao vào trận đấu tiếp theo cũng như thua cuộc hãy sẵn lòng bước tiếp.

st