Tuesday, May 31, 2022

“NGƯỜI SỢ NỔI DANH, HEO SỢ BÉO”




Người xưa có câu: “Người sợ nổi danh, heo sợ béo”, làm người phải luôn khiêm tốn, thận trọng, đừng vì cao ngạo, ham nổi danh mà gặp phải tai họa, như con heo kia, ăn uống không dừng, cuối cùng càng ăn nhiều càng nhanh chóng bị đưa đi làm thịt.


Ngày nay rất nhiều người theo đuổi danh vọng địa vị, cho rằng đó mới là mục đích số một của đời người. Nhưng các bậc hiền tài xưa lại thường khiêm tốn, hiếm khi “xuất đầu lộ diện”, nếu không vì việc đại nghĩa thì ít khi thể hiện mình.


Người càng có danh tiếng, càng có lợi lộc và quyền lực thì càng khó kiểm soát được dục vọng, ham muốn của bản thân, nếu không chú trọng thì sẽ dễ xảy ra sơ suất lớn. Hơn nữa, người khác cũng đặt kỳ vọng vào họ cao hơn bình thường, vì vậy những việc mà họ làm nếu như không đạt được kết quả mong đợi thì sẽ dễ chuốc phải sự oán hận, trách móc, trừng phạt. Bởi vậy “sợ nổi danh” cũng là một loại trí tuệ.


Trong lịch sử có rất nhiều câu chuyện xoay quanh câu thành ngữ “Người sợ nổi danh, heo sợ béo” này.


🌺 Quá khoa trương thì dễ hỏng việc


Phòng Quản là một vị quan vào triều nhà Đường, từng được phong làm Đồng trung thư môn hạ bình chương sự, tương đương với chức quan Tể tướng. Sau khi Đường Túc Tông lên ngôi, Phòng Quản lại được tham dự và quyết định nhiều việc cơ mật quan trọng của triều đình. Ông tuy là người có danh tiếng lớn nhưng lại không cẩn trọng, thường nói phóng đại, khoa trương.


Đến đầu những năm Chí Đức, Phòng Quản tự xin được dẫn quân đánh dẹp loạn. Mặc dù Phòng Quản không giỏi về quân sự nhưng triều đình lại dùng ông vì tin vào những lời khoa trương của ông. Cuối cùng Phòng Quản bị bại trận, quân lính chết rất nhiều. Về sau, bởi vì thường nói những lời hư ngôn, giả dối nên ông bị giáng hạ xuống làm quan Thứ sử Bân Châu.


🌺 Không khoa trương sẽ thành tựu được việc lớn lao hơn


Trong “Kim sử” có chép về một danh gia là Nguyên Hảo Vấn. Nguyên Hảo Vấn 14 tuổi bắt đầu theo học thầy giỏi ở Lăng Châu. Dù có học vấn uyên bác nhưng ông không để tâm vào việc thi cử để ra làm quan. Sau 6 năm học tập, ông bắt đầu đi ngao du Thái Hành, vượt sông Hoàng Hà, bồi bổ kinh nghiệm nhân sinh, sáng tác bài “Ki sơn cầm thai”.


Sau này, có vị quan từng nhận xét về Nguyên Hảo Vấn rằng: “Văn nhân cận đại, không ai có thể sánh bằng ông.” Từ đó về sau, thanh danh của Nguyên Hảo Vấn chấn động kinh thành, trở thành tác gia và sử gia lớn. Đây được coi là thành quả của việc ông vùi đầu khổ học, tích lũy kinh nghiệm, kiên nhẫn và khiêm tốn mà có được.


🌺 Từ bỏ danh tiếng, giữ gìn đức hạnh


Trong “Tống sử” có ghi chép một chuyện về nhà giáo dục thời Tống là Từ Trung Hành. Trong những năm Sùng Ninh, quận thái thú Lý Ngạc vì một lá thư tín mà đề cử Từ Trung Hành. Lúc ấy, việc triều chính đều do các gian thần, nịnh thần như Chương Đôn, Thái Biện… nắm quyền. Từ Trung Hành mỗi khi nhận được lệnh triều đình bổ nhiệm chức vị quan tước cho ông thì nước mắt lại rơi như mưa. Cuối cùng ông thiêu hủy hết thảy các tác phẩm của mình, đi vào trong núi ẩn cư.


Có người thấy ông làm như thế liền trách cứ ông trốn tránh tiến cử vì muốn có danh tiếng là từng được mời làm quan mà không nhận. Từ Trung Hành nói: “Con người nếu không có thiện hạnh thì so với loài cầm thú cũng có khác gì đâu? Nếu ta bởi vì thư tín mà được tiến cử làm quan hơn nữa còn làm việc dưới tay của quan nịnh thần thì những người chưa được tiến cử sẽ nói ta không phải là người. Ta là muốn rời bỏ danh tiếng, chứ không phải là tham muốn có danh tiếng.”


🌺 Có tài cũng cần khiêm tốn


Sách “Thế thuyết” còn ghi chép về một văn nhân thời Đông Tấn là Hứa Tuân. Hứa Tuân thường được mọi người đánh giá cao, so sánh ông với Vương Tu, một tác gia, nhà thư pháp cùng thời. Nhưng Vương Tu là người kiêu ngạo, tự mãn. Ông nghe thấy người khác so sánh mình với Hứa Tuân thì rất không bằng lòng.


Một lần, các danh sĩ trong triều đình đều tụ tập ở Tây Tự đàm đạo. Vương Tu và Hứa Tuân cùng có mặt ở đó và đàm đạo. Bấy giờ Vương Tu mới thấy rằng kỳ thực Hứa Tuân dường như còn giỏi hơn mình. Bởi vậy từ đó trở đi Vương Tu thực sự khâm phục Hứa Tuân và cũng thường chào hỏi ông khi hai người gặp mặt.


🌺 Khiêm tốn là bảo vật


Trong “Tấn thư” có viết chép chuyện bình luận về người tài như vậy.


Thời bấy giờ có một người tài đức nhưng khiêm tốn là Trữ Đào. Trương Hoa sau khi gặp Trữ Đào thì nói với một nhân tài khác là Lục Cơ rằng: “Huynh đệ các ông là Rồng bay nhảy trên mây. Trữ Ngạn Tiên còn là Chim phượng kêu đón ánh mặt trời. Ta cứ tưởng rằng trân bảo ở đất này đã tụ hội hết ở huynh đệ ông mà không còn nữa, không ngờ lại gặp Trữ Ngạn Tiên!”


Lục Cơ lại khiêm tốn nói: “Chỉ là ngài còn chưa gặp được những bảo vật ‘không minh, không dược’ mà thôi.” Bảo vật “không minh không dược” ở đây ý chỉ là những người tài đức nhưng không lộ diện.


Trương Hoa bèn nói: “Cho nên, ta mới biết được: Con người ta có đức thì sẽ không cô độc lẻ loi. Bảo vật trong núi sông sẽ không thiếu thốn.”


ST

Monday, May 30, 2022

Tất cả chúng ta, không ngoại trừ một ai cả, đều mang theo ở sâu bên trong mình, một nỗi buồn vô hạn.

 "... Là những con người bình thường, cũng có lúc chúng ta thích thú gậm nhấm và thưởng thức nỗi buồn. Khi còn trẻ tôi đọc rất nhiều sách triết học, đặc biệt là triết học theo trường phái khắc kỷ (trường phái stoic). 


Trường phái triết học này giúp đào luyện bản thân bạn trở nên rất cứng rắn. Có ai biết triết gia Zeno không? Lời dạy của ông ta là khi bạn không cảm nhận gì, bạn sẽ bình thản, thậm chí bạn cũng không cảm thấy buồn khi đứa con mình chết; chẳng có gì đáng quan trọng cả.


Thời trẻ, tôi đã tự rèn luyện mình để trở thành cứng rắn bằng lối suy nghĩ đó, “Nó không quan trọng, tôi không quan tâm, dù sao thì rồi nó cũng sẽ qua, tôi có thể sống mà không cần nó”. Tôi cố gắng tạo cho mình một tính cách cứng rắn và nghĩ rằng mình là một người đàn ông mạnh mẽ vì chẳng cảm xúc gì hết. Về sau tôi nhận thấy rằng, mỗi khi nghe nhạc, tôi lại thường thích nghe những bản nhạc buồn. Tôi đã đè nén nỗi buồn của mình; tôi không cho phép nỗi buồn khởi lên bởi vì tôi sợ nó. 


Tôi sợ rằng nếu để nỗi buồn khởi lên tôi sẽ bị nó xâm chiếm và gục ngã mất.


Để tự bảo vệ mình, tôi đã đè nén tất cả mọi nỗi buồn và cố sống như một con người mạnh mẽ. Khi hát, tôi hát những bài hát chiến đấu, những bài hát trong quân đội với những lời ca và giọng hát thật hùng hồn, mạnh mẽ. Về sau, dần dần tôi nhận ra rằng mình nghe những bài hát buồn ngày càng nhiều hơn. Có một bản nhạc cổ điển mà tôi nghĩ có lẽ là bản nhạc buồn nhất. Bản nhạc của nhà soạn nhạc Samuel Barber, tên là Adagio For String. Bản nhạc rất hay, nhưng có thể làm cho bạn gục ngã, nó rất buồn. 



Một nhạc sỹ đã bình luận bản nhạc này rằng nó là hành trình tìm kiếm chân lý. Bạn thực sự phải đối mặt với thực tế của mình.


Tất cả chúng ta, không ngoại trừ một ai cả, đều mang theo ở sâu bên trong mình, một nỗi buồn vô hạn. 


Chúng ta cố gắng che đậy nó, cố gắng chạy trốn nó. Chúng ta sợ rằng nếu thực sự phải thú nhận và đối diện với nỗi buồn đó, mình sẽ không thể chịu đựng nổi. Chỉ có mỗi một lần duy nhất tôi có thể nghe được trọn vẹn bản nhạc của Samuel Barber; tất cả những lần khác khi bật bản nhạc này lên là tôi lại đứng dậy tắt nó đi, “không, đừng bật bản nhạc này, tôi không chịu nổi”. Tôi rất thích nó, nhưng không đủ can đảm để nghe. Tôi nhận ra rằng nó thấm rất sâu vào trong tâm tôi, và thực sự làm nỗi buồn trong lòng tôi bộc lộ ra; tôi không thể chạy trốn nó.


Tất cả chúng ta đều mang theo trong mình rất nhiều nỗi buồn và đau khổ, và chừng nào chúng còn nghĩ nó là “nỗi buồn của tôi”, thì còn rất khó để vượt qua nó. Chúng ta cần học cách nhìn nó một cách tách biệt, từ một khoảng cách. Dukkha sukha vedanā – các cảm thọ khổ hay lạc, được gọi là viparināma dukkha – hoại khổ, nó không bao giờ tồn tại lâu, chính vì vậy nó là bất toại nguyện.


Ngoại trừ tham ái hay ái dục (tanhā), tất cả những thứ còn lại đều được bao gồm trong khổ đế. Khi chúng ta xếp thực tại vào trong hai danh mục, một là tham ái và hai là toàn bộ số còn lại là khổ. Lý do bỏ tham ái riêng ra ngoài là bởi vì nó là nhân sanh khổ – dukkha samudaya sacca.


...

Trích Hai thực tại - TS Sayadaw U Jotika


3 câu chuyện nhỏ biến bi kịch thành hài hước

 



Lời khen ngợi con dâu của mẹ chồng

Có một bà mẹ chồng rất tâm lý. Con dâu cùng con trai của bà sau khi kết hôn xong đã cùng nhau bay qua Mỹ để học. Một hôm bà đến Mỹ để thăm đôi vợ chồng trẻ thì phát hiện con trai mình béo lên, con dâu lại gầy đi, bà đau lòng nói với con dâu: 

“Sao con lại gầy thế này”?

Người con dâu nhất thời không nhẫn được, liền kể lể với mẹ chồng, trách chồng lười nhác không làm việc nhà hoặc đụng đâu đổ bể đó. 

Kỳ thực, trên đời này chẳng có người mẹ chồng nào muốn nghe con dâu phàn nàn về con trai của mình. Đa số các bà mẹ chồng cũng đều sẽ không nhẫn nhịn được mà thay mặt con trai nói vài lời, nhưng bà mẹ chồng hiện đại này rất tâm lý, sau khi nghe con dâu phàn nàn xong, bà chỉ mỉm cười nói một câu: 

“Nhưng mà có một chuyện chồng con làm được rất đúng”.

Là chuyện gì ạ? Cô con dâu tò mò hỏi. 

“Chính là đã lấy được con đó”. Cô con dâu nghe xong liền cười tươi vui vẻ và không còn phàn nàn nữa. 

                      *

            *                  *

Câu nói ấm áp của người chồng

Có một người đàn ông cũng rất tâm lý. Anh mới kết hôn không lâu thì công việc có chút khó khăn, khiến anh mỗi ngày đều phải tăng ca, vừa mệt mỏi, vừa căng thẳng.

Người vợ biết chồng mình nỗ lực như vậy, nhưng vẫn không khỏi lẩm nhẩm: 

“Thực sự có nhiều việc như vậy sao? Lúc nào cũng rất muộn mới về nhà, về nhà rồi nửa đêm vẫn còn phải lên mạng họp, cuộc sống như vậy một chút chất lượng cũng chẳng có.”

Một hôm, người chồng cố gắng đáp ứng yêu cầu về nhà sớm ăn cơm với vợ. Tuy nhiên, sát giờ về lại phải tăng ca thành ra lại hủy hẹn.

Người vợ ở nhà một mình tức giận, ngay khi mở cửa cho chồng liền “dội một gáo nước lạnh” vào mặt chồng: “Hôm nay không tăng ca thì công ty anh sẽ sập sao? Việc gì phải để bản thân mệt mỏi như vậy, không thể nói với ông chủ rằng anh không thể ngày nào cũng tăng ca sao?”

Hiếm có người chồng nào có thể nhẫn chịu được khi mệt mỏi trở về nhà từ công ty, lại bị vợ mắng như tát nước vào mặt như thế. Tuy nhiên, người chồng tâm lý này ôn tồn nói với vợ bằng một giọng nói đầy ấm áp: 

 “Em biết không, khi anh tăng ca, nghĩ đến em là niềm an ủi duy nhất của anh đấy”.

Người vợ cười tươi như hoa đào mùa xuân, không vì chuyện chồng tăng ca mà tức giận nữa. 

                   *

   *                              *

Sự thông minh nhanh trí của vị thiếu tướng

Có một vị thiếu tướng không quân làm mừng thọ, nhân cơ hội này cũng mời mọi người đến chung vui. Trong bữa tiệc, một sĩ quan bảo vệ vì quá căng thẳng nên đã vô tình làm đổ cả ly rượu vào “đầu hói” của vị thiếu tướng khi định rót rượu mời ông.

Toàn hội trường khi đó nín thở không một tiếng nói, nhưng không ngờ người thiếu tướng kia không những không tức giận, mà còn nói với anh chàng sĩ quan rằng: 

“Anh tưởng rằng dùng cách này thì có thể chữa được bệnh hói đầu của tôi sao, nếu có hiệu quả thì tôi sớm đã làm thử rồi”.

 Câu nói của ông khiến cả hội trường cười lớn, khen ông không những bao dung lại còn hài hước. 

Kết 

3 câu chuyện nhỏ trên là dùng trí huệ để biến những bi kịch trong cuộc sống thành những câu chuyện hài hước. Nhiều người quan niệm sai lầm rằng hài hước là một loại năng lực, kỳ thực hài hước chính là một loại thái độ giao tiếp trong cuộc sống. Khi ta có thể dùng tâm thái bình tĩnh hay một loại quan điểm khác để nhìn nhận sự việc, thì lời nói ra chính là một loại hài hước. 

Nguồn: Trí Thức VN.

Về đàn bà...




Tôi không biết cô ấy trẻ hay già, tôi không biết người phụ nữ ngồi trước màn hình máy tính kể về người tình một đêm vừa rời đi sớm nay nhan sắc đẹp tươi hay tầm thường. Nhưng tôi biết, cô ấy chưa lấy chồng. Nên mới có thể, hôm qua nói chia tay, hôm nay lôi lên giường người đàn ông mới. Và tôi đoán, nỗi đau đớn trong trái tim cô quá lớn, đến mức cô sẵn sàng tìm những cách bạo liệt nhất để mong lấy lại thăng bằng cho cuộc đời mình.

Tôi nghĩ rằng, những người đàn ông tình một đêm thật đáng ái ngại, khi họ chỉ là mảnh băng Urgo dán lên vết thương trong tim người đàn bà mà thôi. Hoặc, kể cả người đàn bà không có vết thương trong tâm hồn, không cần đàn ông làm thuốc chữa cô đơn, thì tình một đêm cũng chỉ đơn giản là kiếm một người đàn ông để lấp đầy khoảng trống giữa đôi chân mình.

Tôi từng đọc comment của một cư dân mạng rằng, đàn ông khác gì củ hành tây, chỉ giỏi làm đàn bà chảy nước mắt! Tôi thì nghĩ khác, thực ra đàn bà chúng ta mới là củ hành tây. Khi còn trẻ, chúng ta khoác lên mình rõ lắm thứ!

Thứ đầu tiên là trinh tiết. Sau khi bị lột lớp vỏ trinh tiết ra, cuộc sống tình dục của người phụ nữ trẻ mới thực sự bắt đầu. Nhưng sau trinh tiết là tình yêu. Chúng ta thèm tình yêu đến phát điên, dù chúng ta còn trinh hay đã mất trinh với ai, yêu nhiều lần hay chưa yêu bao giờ, vẫn phải có tình yêu mới lên giường được!

Thế nhưng, bạn còn nhớ chăng, lần đầu tiên bạn cãi cọ người yêu, lần đầu tiên bạn chiến tranh lạnh với ông chồng, lần đầu tiên chúng ta nghiêm túc đặt ra tình huống: Chia tay đi! Và bạn còn nhớ cuộc yêu đương sau đó, với người mình đang còn hờn giận, với ông chồng mình đầy rẫy tội lỗi khó tha thứ, với anh người yêu đầy khiếm khuyết mà mình biết không sớm thì muộn, mình sẽ yêu chàng trai khác tốt đẹp hơn? Tình yêu đã phai nhạt đi nhưng chúng ta vẫn tiếp tục làm tình với nhau đúng không?

Chúng ta vẫn lên giường, như một thói quen, bỏ qua những trò chơi tình yêu đầy mê đắm của thời mới biết đến nhau, bỏ qua những dè chừng có thai và hẹn cưới, bỏ qua cả những lời hứa hẹn sẽ thay đổi, sẽ yêu nhiều hơn, sẽ là một tương lai rực rỡ và hạnh phúc. Chúng ta chỉ cần tình cảm đủ dùng, an toàn vừa đủ, quan hệ đủ sâu, để lên giường cùng nhau! Vào lúc đó, hình như ta vừa tự lột lớp vỏ hành tây mang tên gọi tình yêu, khi tình yêu không còn là yếu tố duy nhất và quan trọng nhất của tình dục nữa.

Không đúng sao? Bạn đã mất bao nhiêu thời gian để từ một cô gái khăng khăng giữ trinh trở thành một cô gái chỉ cần mọi thứ “tạm đủ an tâm” là đồng ý làm tình? Hành trình đó nếu nhìn bề ngoài như thể một sự trượt dài của những giới hạn và điều kiện, ta có vẻ dễ dãi đi, ta có vẻ rẻ rúng thân xác đi. Nhưng không phải, ở nội tâm, chỉ là củ hành tây đã tự lột dần những lớp vỏ ngoài.

Rồi ta thực sự chia tay quá khứ. Đó là lúc, chúng ta thất vọng vì bị phản bội, vì bị chồng bỏ hoặc tự bỏ chồng, hoặc ta đã chịu đựng đủ mọi dày vò của một người đàn ông và nghĩ rằng, tại sao không học lấy cách tự yêu lấy bản thân mình, bằng cách, đừng cặp đôi với người đàn ông nào đòi hỏi ta quá nhiều?

À há, người đàn ông tình một đêm hình như đâu có đòi hỏi gì bạn tình những thứ như chung thủy, hiền thục, gia thế, chăm sóc, tâm hồn cao thượng, đảm đang và khéo vun vén v.v… như một anh bồ chính hiệu? Hình như, chúng ta chỉ quan tâm đến những thứ làm nên tình dục, từ phía nhau!

Và ta bóc đi của nhau lớp áo quần, những danh tiếng bề nổi, những sứ mệnh đạo đức, những mối quan hệ xã hội phiền phức. Để đi thẳng tới cốt lõi của một mối quan hệ đàn ông với đàn bà là tình dục.

Chào bạn, người đàn bà đã bóc tới lớp vỏ cuối cùng của mình, bạn có tìm thấy cái bạn cần không? Hay phát hiện ra nếu bóc mãi, ta sẽ chẳng còn gì, mà cũng chẳng hề tìm thấy gì?

Và quan trọng nhất là điều này: Bởi vì bạn là hành tây, nên hành trình cởi bỏ những giá trị và khao khát đời mình, ta sẽ vừa cởi vừa khóc!

- Trung Nguyen Huu -

Và những phụ nữ khi đã đi qua cái thời “xinh” để đến với thời “đẹp”

Trên Facebook, một người phụ nữ chia sẻ rằng cô ấy rất thích những tấm ảnh được ai đó chụp trộm từ phía sau. Những bức ảnh sẽ cho cô ấy thấy người chụp đã nhìn mình như thế nào, khi mình không hề “diễn”, khi mình đang có một phút giây lơ đễnh giữa...



Trên Facebook, một người phụ nữ chia sẻ rằng cô ấy rất thích những tấm ảnh được ai đó chụp trộm từ phía sau. Những bức ảnh sẽ cho cô ấy thấy người chụp đã nhìn mình như thế nào, khi mình không hề “diễn”, khi mình đang có một phút giây lơ đễnh giữa cuộc đời… 
Đọc những lời tâm sự ấy, tôi đoán chắc ngay rằng người phụ nữ ấy đã hơn 35 tuổi. Chồng tôi hỏi: vì sao em biết?
Bởi vì chỉ những người phụ nữ đã thực sự trưởng thành mới biết được giá trị của vẻ đẹp người phụ nữ khi nhìn từ phía sau. Khi ta còn trẻ, khuôn mặt ngời sáng, đôi môi hồng hay khe ngực hun hút là đủ để cánh đàn ông quên đi tất cả.
Nhưng khi người đàn bà đã bắt đầu đứng lâu hơn trước gương, tỉ mỉ đếm những nếp nhăn bên khóe mắt, ấy là khi dù khuôn mặt họ có được khen xinh thì họ cũng không tin nữa. Khi người đàn bà đã sinh ra những đứa con, nuôi chúng lớn lên bằng dòng sữa mẹ, họ bắt đầu chọn những chiếc áo cổ cao, kín đáo.
Và những phụ nữ khi đã đi qua cái thời “xinh” để đến với thời “đẹp”, họ mới thực sự… nguy hiểm.
Thường đàn ông khi đi qua một người phụ nữ thu hút họ, thì sau khi đi qua nhau, họ sẽ tiếp tục quay đầu để nhìn phía sau người phụ nữ ấy. Điều này đã được đúc kết sau rất nhiều ngày tôi ngồi đồng ở quán càphê ngoài trời, quan sát các chàng và các nàng. Đàn ông thích thứ họ nhìn thấy đằng trước và cũng sẽ tò mò nhìn xem thứ đàng sau có… ngon không. Vì vậy, nếu chị em may mắn có một vóc dáng tương đối ưa nhìn hay một khuôn mặt (đã từng) xinh ở đằng trước, thì nên tạo chút bất ngờ ở phía sau lưng.
Một đôi chân thon ẩn hiện bên trong tà váy xẻ sâu lên quá đầu gối. Một bờ lưng trần nuột nà (đến nỗi các chàng phát điên lên với vô số các dấu hỏi: cô ấy có mặc underwear không???) trong khi ở đằng trước thì kín như bưng. Còn nếu đằng trước là một vòng eo thon kín kín hở hở với áo lửng chấm rốn thì ở phía sau, hãy sẵn sàng tặng cho ánh mắt các chàng một bờ mông tròn đầy sức sống.
Tất nhiên, đâu phải phụ nữ nào cũng có 1 thân hình chuẩn để trước sau đều đẹp, trên dưới đều cân.
Nhưng người phụ nữ nào biết mình xấu ở đâu thì đều biết cách để khắc phục điểm xấu ấy. Nếu mặc sơ mi thì cô ấy cài bớt lại một nút áo cho kín kín hở hở. Khoác áo vest vào với chân váy bút chì kiểu công sở thì phía sau cho váy xẻ tà cao lên một chút nhé, khoe đôi chân rám nắng. Mỗi bước đi đong đưa, cái làn da rám nắng ấy ẩn hiện thấp thoáng, gợi trí tò mò. Các chàng đi qua, ngoái nhìn và không thể không huýt sáo vì những đường váy xẻ táo bạo như thế.
Nói với các bạn những điều này, không phải tôi đang dạy bạn bí quyết của sự quyến rũ. Bởi quyến rũ là bản năng bẩm sinh, không ai dạy ai được. 
.
Tôi chỉ muốn nói rằng, hãy dành sự chăm chút và đầu tư cho từng “khu vực” tùy theo thời gian. Khi bạn hai mươi tuổi, bạn chăm sóc cho khuôn mặt. Sau tuổi 35, hãy dành toàn bộ thời gian cho phía sau lưng. Không có loại kem dưỡng da nào trả lại cho bạn khuôn mặt thơ ngây, nhưng bạn có thể tập gym chăm chỉ để có một vòng 3 vun đầy hơn cả thiếu nữ. Bạn cũng khó có thể chỉ qua tập tành mà tìm lại vòng 1 thanh tân, nhưng lại rất dễ dàng để có được một tấm lưng thon gọn, không chút mỡ thừa. Đó là những ưu thế của bạn, và hãy dùng nó làm phần thưởng cho những người đàn ông dám ngoái lại phía sau.
.
Giống như ngày và đêm. Người phụ nữ nhìn đằng trước là người dành để trò chuyện, là người cười vui và có ánh mắt lấp lánh. Họ là ban ngày. Người phụ nữ nhìn từ phía sau là người không hề phòng thủ hay tấn công, là người hoàn toàn bị động, với những vẻ đẹp không phô diễn lộ liễu mà lại gợi tình hơn bao giờ hết. Họ đánh thức những dục vọng của đêm. Cho nên, như người phụ nữ trên Facebook đã nói, một phụ nữ chưa có bức ảnh nào được chụp từ phía sau một cách vô tình, là một người phụ nữ chưa bao giờ thực sự được yêu, được vuốt ve, được… nuốt nước bọt. Và như thế nghĩa là cô ấy chưa bao giờ được đối xử như một người phụ nữ đúng nghĩa.
.
Dĩ nhiên, nếu bạn được cánh đàn ông đi trên đường đối xử như một phụ nữ đúng nghĩa, thì phải can đảm mà quay đầu lại nhìn họ, mỉm cười một cái với họ. Không phải để mồi chài gì các chàng, mà chỉ vì chính mình, tập cho mình đón nhận sự thưởng thức của người khác giới một cách tự tin. Thế thôi.
(Source: passion.cuongdc.co)

Thursday, May 26, 2022

Một số trick tâm lí hữu ích



1. Nếu bạn tức giận, hãy vẽ những vạch kẻ. Những hình vẽ đơn giản sẽ làm bạn bớt căng thẳng.


2. Nếu bạn buồn bã, hãy vẽ một cái cầu vồng.


3. Nếu ai đó đang tức giận và bạn muốn làm họ bình tĩnh lại, hãy nói với họ rằng họ có quyền cảm thấy như vậy. Đừng bảo họ bình tĩnh.


4. Những người dễ đỏ mặt và thẹn thùng nói chung thường hào phóng và đáng tin cậy hơn những người không đỏ mặt.


5. Khi bạn trở nên thực sự thân thiết với ai đó, bạn có thể nghe thấy giọng nói của họ trong đầu khi bạn đọc những gì họ viết.


6. Nếu bạn nghĩ ai đó cho bạn số giả, hãy đọc sai đi những con số ấy. Hãy xem liệu họ có chỉnh bạn không nhé.


7. Mọi người thường thành thật hơn khi họ căng thẳng và mệt mỏi về thể chất. Đó cũng là lí do vì sao người ta thường thú nhận mọi thứ trong các cuộc tâm sự đêm khuya.


8. Ngón cái của bạn dài bằng mũi bạn.


9. Bạn cãi nhau với ai đó và phá lên cười, họ càng điên tiết hơn. Đây là một cách hay để thắng trong những cuộc tranh cãi tầm thường.


10.Những giấc ngủ ngắn vào ban ngày giúp giảm nguy cơ đau tim và cải thiện trí nhớ.


11. Muốn xin số ai đó trong một bữa tiệc? Hãy chụp ảnh với họ và bảo họ gửi ảnh cho bạn.


12. Tâm lí học cho rằng người đang nói dối có xu hướng nhìn lên trên hoặc nhìn sang trái.


13.Im lặng thường là cách tốt nhất để khiến ai đó biết rằng họ đã làm sai điều gì đó.


14. Thị lực kém (cận thị) có liên quan đến chỉ số IQ cao hơn.


15. Mọi người sẽ làm điều gì đó cho bạn nếu bạn nói ở bên tai phải của họ.


16. Nếu bạn cảm thấy khó tỉnh táo, hãy uống một ly nóng và một ly lạnh. Sự kết hợp này kích thích các giác quan trong não bộ và bạn sẽ tỉnh táo hơn.


17. Những tình bạn hoặc mối quan hệ tình cờ thường kéo dài đáng kể.


18. Đàn ông sẽ quên nhưng không bao giờ tha thứ, đàn bà sẽ tha thứ nhưng không bao giờ quên.


19. Một người thích sống độc thân được gọi là Quirkyalone (QA).


20. Khi kể một câu chuyện thật, người ta sẽ khoa tay múa chân. Khi nói dối, tay họ sẽ để im một cách đáng chú ý.


21. Nếu đánh răng (hay mấy việc vặt khác) bằng tay không thuận, bạn sẽ buộc não mình phải hoạt động khác đi. Điều này sẽ giúp cải thiện sự tự kiểm soát bản thân của bạn.


22. Học tập mà không có mong muốn học tập sẽ làm hư trí nhớ, và nó không giữ lại được những gì nó tiếp nhận - Leonardo da Vinci.


23. Khi bạn nhận một tin nhắn hoặc email làm bạn tức điên lên, hãy đợi khoảng một tiếng rồi trả lời. Bạn sẽ ngạc nhiên về sự chừng mực của mình đấy.


24. Hãy mỉm cười trước khi trả lời điện thoại. Điều này sẽ làm giọng bạn nghe vui vẻ hơn và cải thiện chất lượng cuộc đối thoại.


25. Màu vàng phủ xung quanh sẽ giúp bạn duy trì sự tập trung, vì màu vàng làm giảm sự sản sinh melatonin - một hormone khiến bạn buồn ngủ.


26. Tuổi vị thành niên là một trong những giai đoạn mà con người ngủ rất nhiều.


27. Một người nói dối có thể vô thức đặt các đồ vật như sách, cốc cà phê,.. giữa bạn và chính họ trong khi nói.


28. Việc nói về bản thân sẽ kích hoạt cùng một khoái cảm trong não bộ như với đồ ăn hoặc tiền bạc.


29. Hầu hết các vấn đề trong cuộc sống của bạn là do hai lí do: làm mà không nghĩ, và nghĩ mà không làm.


30. Ngôn từ không có sức mạnh làm tổn thương bạn, trừ khi người đó có ý nghĩa rất lớn với bạn.


31. Tâm trí con người chỉ có thể duy trì niềm tin tuyệt đối một lần cho mỗi người. Một khi niềm tin ấy đã bị phá vỡ, nó không bao giờ được như trước nữa.


32. Cách bạn nói chuyện với con mình sẽ trở thành tiếng nói trong thâm tâm chúng.


33. Trường học không đánh giá trí thông minh mà đánh giá trí nhớ của bạn


34. Nếu bạn thức suốt đêm, cơ thể bạn sẽ đốt cháy thêm 161 calo.

35. Lời nói dối phổ biến nhất là "Tôi không sao đâu"


_____


Source: Quora VN

"Phụ nữ là tấm gương phản chiếu người đàn ông của họ".



"Phụ nữ là tấm gương phản chiếu người đàn ông của họ".
Đàn ông xử tệ với họ, họ ắt sẽ không giấu nổi vẻ tàn tạ, mệt mỏi.
Đàn ông xử tốt với họ, họ ắt sẽ luôn tươi tắn, yêu đời.
Đàn ông tốt sẽ tự sở hữu một tấm gương phản chiếu đẹp đẽ của riêng mình.
Đàn ông bất tài thường không tự làm nên được một phản chiếu đẹp, bỏ rơi phản chiếu xấu xí của chính mình để chạy theo những đàn bà đẹp sẵn mà không biết rằng mình chỉ đang vay mượn tấm gương phản chiếu của một hay nhiều gã đàn ông khác đằng sau cô ta.
(Trích "Từng có người thay đổi cả thế giới vì em")

ĐA ĐOAN ĐÀN BÀ…




Tôi thương lắm người đàn bà từng trải

Họ đã qua bao cay đắng tủi hờn 

Cúi rạp mình nhặt nhạnh nỗi cô đơn

Chắt gạn đủ những tổn thương nước mắt.


Họ từng ngây thơ, từng cả tin dại dột

Từng hy vọng ngập tràn …từng thất vọng ủ ê

Từng đổ vỡ … từng cay đắng ê chề

Thật thà tin những hẹn thề mật ngọt 


Từng đớn đau, từng ngàn lần xa xót

Ôm mặt mình … lặng khóc với màn đêm

Mặc tâm can rạn vỡ lúc yếu mềm

Vết thương lòng đành găm sâu...tự chữa.


Đi qua rồi họ không yếu đuối nữa

Biết đứng lên mạnh mẽ giữa cuộc người

Trân trọng mình, hàn gắn trái tim côi 

Yêu bản thân … yêu cuộc đời tròn khuyết


Yêu tất cả bao điều hơn lẽ thiệt

Chẳng nặng lòng với mất mát tổn thương

Họ ung dung đi tiếp những chặng đường

Mệt mỏi quá thì dừng chân ngơi nghỉ


Họ kiêu hãnh, ngạo nghễ hơn dẫu chỉ

Khí chất gom từ đau khổ cuộc đời

Từ bao lần thất vọng lẫn chơi vơi

Để nụ cười trên môi luôn rạng rỡ...!


Đồng Ánh Liễu 

#ĐAL

6 QUY TẮC XỬ THẾ THUYẾT PHỤC VẠN NGƯỜI


1. Giao tiếp với người già, không thể xem nhẹ tự tôn của họ

Mặc dù khoảng cách tuổi tác không đồng nghĩa với địa vị hay trình độ cao thấp, nhưng khi giao tiếp với người già, hãy để tâm đến tự tôn của đối phương. Phải giữ được sự khiêm nhường và lễ phép cần có với họ trong hầu hết hoàn cảnh.

Khi gặp người già khăng khăng giữ quan điểm bất đồng với bạn, cũng không nên cố chấp tranh luận thiệt hơn. Kinh nghiệm dày dạn của họ chắc chắn có điều đáng để chúng ta học tập. Hãy tập trung chú ý lắng nghe trước khi đưa ra ý kiến của mình một cách mềm dẻo, không nên lấy cứng đối cứng.

2. Giao tiếp với đàn ông. phải giữ thể diện cho họ

Đàn ông coi trọng nhất chính là thể diện. Vì vậy khi giao tiếp với đàn ông, nhất định phải suy nghĩ cho đối phương, giữ thể diện cho anh ta, lưu lại cho đối phương một khoảng không gian riêng.

Antoine de Saint Exupéry, nhà văn nổi tiếng của quyển sách “Hoàng Tử Bé” đã chia sẻ rằng “Tôi không có quyền làm giảm giá trị một người trong chính mắt người ấy. Điều quan trọng không phải là tôi nghĩ gì về anh ta mà là anh ta nghĩ gì về chính mình. Làm thương tổn phẩm giá con người là một tội ác”.

3. Giao tiếp với phụ nữ hãy quan tâm đến cảm xúc của họ

Khi giao tiếp với phụ nữ, không nên chỉ giảng giải đạo lý, điều quan trọng cần đề tâm hơn chính là cảm xúc của cô ấy.

Nếu biết nắm bắt và giải mã cảm xúc của người phụ nữ, bạn có thể suy đoán đối phương đang nghĩ gì, đang cảm thấy thế nào để hiểu đối phương hơn. Bạn cần có khả năng san sẻ cùng họ, trở thành người biết lắng nghe và đáng tin cậy.

4. Giao tiếp với cấp trên, phải giữ tôn nghiêm cho họ

Giao tiếp với cấp trên nhất định phải chú ý đến sự khác biệt về thân phận và chức vụ, cho dù là nói chuyện phiếm cũng phải giữ thái độ khiêm tốn, không làm tổn hại đến sự tôn nghiêm của cấp trên. Kể cả khi cấp trên có sai sót thì cũng không nên thẳng thắn vạch trần trước mặt mọi người, mà nên khéo léo lựa thời gian, địa điểm thích hợp để trình bày ý kiến.

5. Giao tiếp với người trẻ tuổi, hãy lưu tâm đến sự thẳng thắn của họ

Người trẻ tuổi nhiệt huyết tràn trề, khi giao tiếp thường rất thẳng thắn, bộc trực, nghĩ gì nói nấy, so với các đàn anh đàn chị hẳn là còn “non và xanh lắm”. Vì thế khi tương tác với họ, tuyệt đối tránh vòng vo tam quốc, càng chân thành thì càng tốt.

Hơn nữa, không nên thuyết giáo, nhắc nhở quá nhiều, mà phải lắng nghe ý kiến của người trẻ tuổi. Những ý tưởng còn thô sơ ấy của họ rất có thể sẽ tạo ra điều kỳ diệu.

6. Giao tiếp với trẻ nhỏ, hãy tôn trọng sự ngây thơ

Giao tiếp với trẻ nhỏ, đừng nên bộc lộ sự bất mãn với cuộc sống, xã hội, như vậy sẽ khiến các em cảm thấy thế giới của người lớn quá phức tạp. Hãy để các em tận hưởng quãng thời gian tuổi thơ hạn hẹp, ngắn ngủi.

Lời kết: Làm người, đối nhân xử thế thỏa đáng, biết cách ứng biến, tùy đối tượng khác nhau mà cư xử, như vậy mới có thể gây dựng được sự nghiệp và cuộc sống xứng đáng.



-Sưu tầm-

NẾU YÊU THẬT LÒNG, NGƯỜI TA ĐÃ CHẲNG DỄ DÀNG BUÔNG BỎ...



Người ta có thể buông bỏ nhiều thứ trong cuộc sống này dễ dàng. Nhưng tình cảm thì khác, nếu dễ dàng buông bỏ chắc có lẽ chẳng phải thật lòng.

Chúng ta có thể đoán định mọi thứ, lường trước được mọi chuyện, nhưng khó nhất vẫn là việc đoán định lòng người.
Một người nào đó đến và nói với chúng ta rằng, họ yêu chúng ta từ rất lâu rồi, đến nay mới thổ lộ. Liệu chúng ta có thể tin ngay lập tức hay không? Một người bên chúng ta rất lâu nói rằng họ yêu chúng ta hơn cả bản thân mình. Chúng ta liệu có tin không?
Không phải chúng ta đa nghi, không dễ tin người, mà bởi vì sự tin tưởng, không lập tức có được khi chúng ta mới bắt đầu quen.

Làm sao để biết rằng, người chúng ta yêu, có thực sự thật lòng hay không? Khi chúng ta không phải là họ. Lời họ nói, việc họ làm, biết đâu cũng chính là thứ họ làm với một người nào khác nữa.

Khi một người nào đó yêu chúng ta thật lòng, họ có dễ dàng buông tay chúng ta không? Câu trả lời là: “Không!”

Tại sao tôi lại nói như thế? Tất nhiên mọi lý luận đều phải có những cơ sở của nó.

Khi nào yêu một người nào đó thật lòng bạn sẽ hiểu. Dù bạn bắt buộc phải buông tay với người ấy vì bất kỳ một lý do nào khác, trái tim của bạn thực sự cũng không bao giờ thôi day dứt, nhớ nhung về người đó trong một sớm một chiều.

Trên đời này chẳng ai có thể ép ai yêu ai rồi rời xa ai, trừ cái chết chia cách và sự lựa chọn của chính bản thân mình. Đừng cố chứng minh rằng, mình buông tay chỉ vì người kia hạnh phúc. Bởi bạn có chắc chắn rằng, không có bạn ở bên, họ nhất định sẽ hạnh phúc hay không? Trừ khi một trong hai bạn là người không thật lòng, thì mới có chuyện dễ dàng bỏ buông như thế.
Tình yêu không phải muốn có là có thể sở hữu trong tay, nên đôi khi có người tìm kiếm nhau cả mấy chục năm trời mới tìm được người để yêu, để chờ và để đợi. Ấy thế mà có nhiều người, khi có nó trong tay lại chẳng biết đường trân trọng, dễ dàng để lạc mất nhau bởi những lý do không đầu, không cuối.

Nếu bạn đã từng yêu thật lòng bạn sẽ biết, việc đánh mất người mình yêu không khác nào lấy một con dao nhọn tự đâm vào tim mình. Vết thương càng dài rộng bao nhiêu, thật tâm càng không muốn buông bỏ bấy nhiêu.

Họ phải qua quãng thời gian đau đớn ấy, để bắt mình buông tay. Cho tới khi, chính họ lại nhận ra rằng, bản thân sống không còn ý nghĩa gì khi mất đi người ấy, rằng mình cần người ấy, và người ấy cũng chỉ thực sự hạnh phúc khi có mình.

Ai cũng bảo rằng, nếu thật lòng yêu một người, khi có chuyện xảy ra, họ sẽ tìm cách vượt qua chứ không phải dừng lại. Họ nhất định không để người còn lại tự mình chống đỡ rồi dứt áo ra đi.

Nếu họ yêu thật lòng, họ sẽ biết cố gắng dù có bất kỳ điều gì xảy ra đi nữa. Dù có phải chống lại cả thế giới chứ nhất quyết sẽ bảo vệ bạn đến cùng.

Việc buông bỏ không phải là một bình phong để phô bày với tất cả mọi người “Vì chúng ta muốn tốt cho nhau”. Bởi chia tay, thực sự chưa bao giờ là thứ mang ra để thể hiện lòng cao thượng.

Buông bỏ vẫn là buông bỏ. Ra đi vẫn là ra đi. Thật lòng hay không thật lòng, bản thân họ là người rõ hơn cả. Không cần phải chứng minh, cũng không cần phải ngụy biện.

Bởi dẫu chúng ta có buông tay vì sự thể ép buộc không còn con đường nào khác cũng vậy. Người khác cũng sẽ không tin, và chúng ta cũng sẽ không tin, không tin chính bản thân mình.
Một người yêu chúng ta và rồi muốn buông tay. Chúng ta cũng không cần phải làm bất cứ điều gì để họ hồi tâm chuyển ý, bởi đó là sự lựa chọn của họ. Cũng càng không cần phải níu kéo họ. Nhất định không cần!

Cái chúng ta cần là một người nắm tay đi qua giông bão, chứ không phải người thấy một chút khó khăn là buông tay rồi để chúng ta một mình ở lại. Rồi cái ý nghĩ cao thượng rằng họ muốn tốt cho mình, rằng ở bên họ, mình sẽ không hạnh phúc! Không, đó chỉ là sự ngụy biện rất buồn cười!

Tất cả những thứ tình cảm thật sự trên đời, chỉ cần tan vỡ thôi cũng đã khiến chúng ta vô cùng hụt hẫng và mất thăng bằng. Thử hỏi đó là những thứ tốt cho ta? Rồi cả những quá khứ khiến chúng ta rơi vào tầng tầng, lớp lớp những cảm xúc không tên và rồi không để ý tới thực tại. Rằng đó là những thứ tốt cho ta? Hay đó là những chất xúc tác khiến chúng ta trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn, đại loại là như thế?

Và rồi, chúng ta cứ để họ đi. Và cảm ơn họ vì điều đó, hãy cứ cho rằng họ chỉ muốn tốt cho chúng ta.

Và rồi chúng ta tốt lên thật, tốt vì có thể tự mình chống đỡ mọi thứ và tìm được một người xứng đáng hơn họ, thế thôi.

Chí ít, trong cuộc đời mình, chúng ta cũng đã nhận ra một điều: “Người một khi đã không yêu chúng ta thật lòng thì có thể buông tay chúng ta rất dễ. Và chúng ta thực sự không cần họ, cho thế giới của mình nữa, nhất định không cần”.


(Lê Thẩm Dương dặn đàn bà)

NHÂN VÀ QUẢ


NHÂN VÀ QUẢ
Phàm làm việc gì nên cẩn thận lúc ban đầu.
Bởi khi đã gieo nhân, tất phải có quả.
Gieo nhân thiện sẽ gặt quả thiện,
Gieo nhân ác sẽ gặt quả ác.
Do đó, người học Phật cẩn thận về nhân quả.
Tất cả sự dạy bảo của Phật Đà
Đều không rời khỏi...

Phàm làm việc gì nên cẩn thận lúc ban đầu.
Bởi khi đã gieo nhân, tất phải có quả.
Gieo nhân thiện sẽ gặt quả thiện,
Gieo nhân ác sẽ gặt quả ác.
Do đó, người học Phật cẩn thận về nhân quả.
Tất cả sự dạy bảo của Phật Đà
Đều không rời khỏi hai chữ: “Nhân quả”.
Những gì chúng ta đang phải chịu hay đang hưởng thụ ngày hôm nay đều là quả từ những nhân mà ta đã gieo trong quá khứ. Điều đó lý giải việc cùng sinh ra làm người: Có người sung sướng, có người đau khổ, có người khỏe mạnh, có người ốm đau…
Nếu tôi có một người chồng ngoại tình, hẳn là kiếp nào tôi cũng đã từng làm một cô gái - người thứ ba, hoặc đã phản bội vợ chồng mình.
Khi tôi đau ốm, tôi nghĩ mình đã từng sát sinh, và nghiệp xấu đó giờ quay lại tác động vào thân thể tôi. Tôi đang phải chịu những đau đớn mà những con vật xưa kia phải chịu.
Những gì mà HNH đang làm ngày hôm nay, là vì cô ấy có duyên nợ với những người ấy. Và đang đòi hay trả nợ?
Nhưng nếu cứ đòi hay trả nợ bằng cách này thì “oan oan tương báo”, bao giờ mới dứt đây? Chúng sinh cứ luân hồi trong cái vòng quay: Yêu thương - Phản bội - Thù hận - Yêu thương - Phản bội… mãi sao?
Bồ tát sợ nhân - chúng sinh sợ quả. Người khôn ngoan nghĩ trước khi gieo nhân. Kẻ dại khờ làm xong rồi mới lo hậu quả.
Vì đâu? Vì đâu mà đa phần người ta làm xong rồi mới nghĩ đến hậu quả? Vì chạy theo mong muốn cho bản thân mình mà không nghĩ đến người khác.
Đàn ông chạy theo bản năng tình dục. Vợ chạy theo mong muốn giữ được ông chồng “của mình” - mà thực ra nào có phải của mình thực sự bao giờ chưa? Bồ chạy theo cảm giác được là đặc biệt, càng đặc biệt hơn khi anh ấy đã có vợ mà lại yêu mình, chứng tỏ mình có gì đó hơn vợ anh ấy là cái chắc, ít nhất là nhan sắc chứng minh rõ rành rành.
Mỗi người đều chạy theo cái mong muốn cho bản thân mình. Đàn ông không nghĩ người vợ đầu gối tay ấp sẽ cảm thấy đau buồn như thế nào. Vợ không nghĩ chồng mình cần gì ngoài cơm nhà (Đó là sự thực: Đàn ông luôn cần hơn một người đàn bà. Cần và làm là hai chuyện khác nhau, nhưng không thể phủ nhận cái cần đó của đàn ông).
Bồ không nghĩ “tình yêu” của mình đang đi kèm với bất hạnh của một người đàn bà khác và vài đứa trẻ.
Hy vọng gì tốt đẹp ở những mối tình như thế!? Những mối tình vay trả luân hồi.
Chúng ta không thể không trả nợ, nhưng chúng ta có thể không gây thêm nợ mới, hoặc nếu hiểu sâu sắc, thì không đòi nợ, mà chỉ trả thôi nếu phải trả. Vân Anh đang trả nợ. Và cách không gây thêm nợ mới là buông bỏ.
Một người chồng đã hết tình thì giữ làm gì, giữ cũng không được. Chi bằng đặt xuống, để đó và bước đi tiếp.
Tôi cũng chẳng thể khuyên HNH hay đại gia làm gì, họ chắc chắn sẽ nhận quả cho những hành động của mình. Chỉ mong là họ sẽ thấy được hai chữ NHÂN QUẢ để cho những hành động tiếp theo gieo nhân cho đúng.
Là một người vợ, tôi cũng không ủng hộ và hoàn toàn hiểu được sự phẫn nộ của chị em đối với người thứ ba.
Nhưng hôm nay nếu ta dùng những lời lẽ gây tổn thương, nguyền rủa, thoá mạ người khác, thì ngày mai sự nguyền rủa, thoá mạ, tổn thương ấy sẽ lại rơi trở lại đầu ta. Nên đừng chuốc lấy quả xấu cho mình.
Trong mỗi câu chuyện tình, trong mỗi gia đình, chỉ có người trong cuộc mới biết.
Mình đứng ngoài, chỉ nhìn bên ngoài, làm sao hiểu hết nội tình của họ, lại càng không hiểu cuộc đời người khác đã và đang trải qua những gì. Vì thế nhận xét của mình chỉ là của mình thôi, không phải là sự thật.
Câu chuyện này là của 3 người họ, tốt nhất là không gieo nhân phán xét. Kẻo rồi ngay ngày mai thôi, có người lại phán xét ta.
Tình yêu, sự bao dung là bản năng của những người vợ, người mẹ - những người phụ nữ. Gieo nhân yêu thương và thông cảm để hái quả bình an và hạnh phúc.
Và điều quan trọng nhất, tôi cảm ơn cả HNH, đại gia, người vợ và cư dân mạng, vì đã giúp tôi hiểu thêm nỗi khổ của luân hồi, sự vô thường của cuộc sống, của hôn nhân, tình yêu - hôm nay thế mai đã khác, luôn luôn thay đổi, không bao giờ là mãi mãi…
Vậy cớ gì mà bám mãi vào cái vòng đau khổ. Tìm kiếm cho mình một con đường, một nơi nương tựa vững chắc chẳng hơn ư?
Khi không thể dựa vào bất cứ một con người nào khác thì cách duy nhất là quay về nương tựa Phật, nương tựa Tam Bảo, nương tựa vào chính bản thân mình.

Yêu và Trọng







Đàn bà thực ra vô cùng đơn giản. Họ trọng chồng không phải bởi số tiền anh ta kiếm được, chiếc nhẫn hạt xoàn anh ta đã mua cho, hoặc anh ta oai phong hào nhoáng thế nào ngoài đường ngoài chợ, mà bởi việc anh đã bế vợ trên tay thế nào khi chị ốm, đã nằm nghe nàng luyên thuyên kể chuyện nhà-chuyện bếp-chuyện đời đến lúc tàn đêm ra sao, đã thức pha sữa thay bỉm cho con và chăm cha vợ ốm thế nào.
Đàn bà không cần gì to tát, họ chỉ cần yêu thương và bản lĩnh. Yêu thương đủ để sưởi ấm họ. Bản lĩnh đủ để nhường nhịn, khoan dung thói đàn bà mà không sợ bị lấn át, đủ để làm những việc nhỏ nhặt cho họ mà chẳng sợ bạn bè khích bác, đủ để cho vợ đứng ngang mình trong nhà - ngoài ngõ.
Bởi yêu và trọng của đàn bà thật ra rất gần nhau.


Posted :06/11/2013 04:00 pm

ĐÀN BÀ BỌN EM BÂY GIỜ...



Sưu tầm 


Em không bao giờ chạm vào điện thoại của anh, không phải vì em không tò mò, vốn dĩ đàn bà đều có tính đa nghi, tò mò là chuyện hiển nhiên bình thường. Nhưng vì em hiểu một khi đàn ông đã muốn thay lòng, thì ngoại trừ những lí do, họ cũng có nhiều cách để dối trá. Vậy nên, trong tình yêu, khi đối phương chưa từng phạm sai lầm, hãy lựa chọn tin tưởng vào họ.


Em không bao giờ đặt ra câu hỏi, anh đang ở đâu, làm gì, với ai. Vốn dĩ không phải em không tò mò, đàn bà mà, làm gì có ai không tò mò đâu. Nhưng yêu lâu, trải nghiệm nhiều, đàn bà bọn em ai cũng hiểu, người muốn nói, tự khắc họ sẽ nói mà chẳng cần bạn hỏi. Một câu hỏi lặp lại quá nhiều lần sẽ trở thành sự gò bó, mà tình yêu giống như nắm cát, siết càng chặt, càng trôi nhanh.


Em không bao giờ gọi điện thoại hỏi khi nào anh về, cũng chẳng bao giờ ép buộc anh phải về nhà lúc mấy giờ. Không phải em dễ tính, mà là đàn bà bọn em, trải đời nhiều, giông bão nhiều, đều hiểu quá rõ. Đàn ông mà, yêu thật lòng thì tự biết điểm dừng. Yêu thật tâm thì tự khắc học được cách tự giác. Càng gò bó, càng dễ mất, tin em đi. Đời mà, nó thế!


Đàn bà bọn em, trưởng thành thì yêu theo một kiểu khác, không phải những cô bé mới lớn cho rằng muốn giữ một người bên mình, thì phải nắm họ trong tay. Đàn bà bọn em, càng đi qua nhiều tổn thương, thì lại càng đề cao sự tự giác. Đàn ông, nếu thật tâm yêu thì mọi điều họ làm đều để tâm đến cảm nhận của người phụ nữ bên đời. Thay vì đợi nhắc, họ đều tự giác làm.


Vậy nên, em cho anh sự tự do, anh cho em sự tin tưởng, mình cho nhau thứ đối phương cần, vừa đủ, không thừa, cũng chẳng thiếu. Đủ để cả hai hiểu, trưởng thành rồi, tình yêu giống như một người bạn đồng hành, đi cùng thì vui, nhưng nếu lạc mất, thì cũng sẽ có một người khác. Đàn bà bọn em bây giờ thế mà, vui ở dở đi, nghĩ nhiều thiệt thân, gò bó thiệt mình. Vô tư mà sống!


"Cuộc đời làm gì có ai chết vì thiếu ai, chỉ có ai hối tiếc nếu để lạc mất ai. Chẳng qua khác nhau ở chỗ, ai trân trọng ai nhiều hơn, để mà cố gắng “ !


Nguồn: Mexitrum

Từ fb Mai Nguyễn

Hư, ngoan


Posted on :06/17/2013 11:02 pm
ry0z:

Có một thực tế là, tất cả những người đàn ông trưởng thành đều khao khát được hẹn hò hay lên giường với gái hư. Họ không có ý định lâu dài hay cưới gái hư. Họ muốn cưới gái ngoan và thậm chí là những cô gái còn trinh trắng. Nhưng bản thân họ không cưỡng lại được sự thu hút của gái hư vì gái hư rất biết chiều chuộng đàn ông đặc biệt là đàn ông tốt. Và ngược lại, trai hư quyến rũ những người phụ nữ tốt. Trai hư luôn biết nuông chiều phụ nữ, họ có thế khiến những người phụ nữ biết thế nào mới thực sự là đàn bà.Nếu biết xen kẽ pha chút đóng kịch như một nghệ sĩ thì thiệt là…♪ Vì về cơ bản đàn ông chúng ta dễ bị lừa mà :”(Nhờ :)
Có một thực tế là, tất cả những người đàn ông trưởng thành đều khao khát được hẹn hò hay lên giường với gái hư.
Họ không có ý định lâu dài hay cưới gái hư. Họ muốn cưới gái ngoan và thậm chí là những cô gái còn trinh trắng.
Nhưng bản thân họ không cưỡng lại được sự thu hút của gái hư vì gái hư rất biết chiều chuộng đàn ông đặc biệt là đàn ông tốt.
Và ngược lại, trai hư quyến rũ những người phụ nữ tốt. Trai hư luôn biết nuông chiều phụ nữ, họ có thế khiến những người phụ nữ biết thế nào mới thực sự là đàn bà.Nếu biết xen kẽ pha chút đóng kịch như một nghệ sĩ thì thiệt là…♪ Vì về cơ bản đàn ông dễ bị lừa mà ..

st. 

Wednesday, May 25, 2022

" THỨ NGUY HIỂM NHẤT TRÊN ĐỜI NÀY LÀ BẠN BÈ GIẢ TẠO."

 Một học sinh trong lúc đùa giỡn đã dán tờ giấy có viết mấy chữ: ”Tôi ngu xuẩn“ lên lưng bạn học ngồi phía trước, rồi nói với những bạn khác đừng cho nó biết. Và vì vậy bạn bè bắt đầu cười cợt.



Khi giờ toán bắt đầu, cô giáo cho một bài toán khó trên bảng.


Không một ai trả lời, ngoại trừ cậu bé bị dán tờ giấy sau lưng.


Cậu bé bước lên bảng trong tiếng cười nhạo của bạn bè và cậu đã giải được bài toán.


Cô giáo yêu cầu cả lớp hãy vỗ tay khen ngợi và lột bỏ tờ giấy sau lưng cậu ấy. 


Cô giáo nói với cậu: “Hình như em không biết có tờ giấy mà bạn bè đã dán sau lưng mình?“.

Cậu bé thành thật trả lời là không biết và cũng không ai nói cho cậu biết... 


Sau đó cô giáo nhìn cả lớp rồi nói:

- "Trước khi cô phạt các em cô muốn nói hai điều này:


● Thứ nhất: Suốt cuộc đời của các em người ta sẽ chụp mũ các em với những lời lẽ xấu xa tệ hại để ngăn cản sự thành công! 


Nếu người bạn bị chọc là ngu xuẩn đó biết bạn bè dán tờ giấy sau lưng mình, thì cậu ấy không đủ can đảm để bước lên bảng giải bài toán.


Vì vậy tất cả những gì các em muốn làm trong đời là, hãy bỏ qua hết những lời dị nghị dèm pha nói xấu của người khác và nắm bắt mọi cơ hội mà các em đã học hỏi được, để trưởng thành và hoàn thiện bản thân.


● Thứ hai: Một điều rất rõ ràng là cậu ấy không có một người bạn nào thật sự gọi là trung thành, trong tất cả các người bạn trong lớp, để nói cho cậu ấy biết là sau lưng cậu có tờ giấy.


Dù cho các em có bao nhiêu bạn cũng không quan trọng, điều quan trọng là bạn bè phải trung thành với nhau.


Nếu các em không có những người bạn có thể bảo vệ trong lúc các em vắng mặt, những người bạn thật sự trông nom để ý đến mình thì tốt hơn đừng nên có bạn!".


" THỨ NGUY HIỂM NHẤT TRÊN ĐỜI NÀY LÀ BẠN BÈ GIẢ TẠO."


- St-

Đàn ông vs Đàn bà



…Đàn bà cứ nghĩ mình yêu ai đó khủng khiếp, cứ tưởng thế giới sẽ sụp đổ nếu mình không có được người đó. Nhưng khi gặp một người tốt hơn, họ sẽ nhanh chóng rũ bỏ được người cũ…
.
…Đàn ông có thế tán cả ngàn người, ngủ với trăm cô… nhưng họ luôn chỉ canh cánh trong lòng một người. Người mà khi tận cùng của nỗi đau và sự cô đơn, họ sẽ vẽ nên khuôn mặt của người đó…
PHAN ANH

Nguyên tắc lấy được chồng tốt




Nguyên tắc chung: Ngu thì chết, bệnh tật không tự nhiên sinh ra.
Điều này có nghĩa là đàn ông không “tự dưng xấu”. Nhiều bạn lấy làm ngạc nhiên rằng người chồng mình sao trước và sau khi cưới lại khác nhau đến vậy. Trước kia anh ta dịu dàng, ga lăng, sạch sẽ, còn sau khi cưới anh ta cục cằn, vô học, bẩn thỉu, một sự biến đổi “thần kỳ” chăng?
Không, cái người đàn ông cục cằn, vô học, bẩn thỉu ấy không tự nhiên sinh ra. Anh ta vẫn ở đó, trong cái lớp vỏ dịu dàng, sạch sẽ, lãng mạn ấy, chỉ có điều bạn không nhận ra thôi. Vì thế, lấy chồng tốt hay chồng xấu không phải là sự may rủi, điều đó phụ thuộc vào chính bạn, và chỉ bạn mà thôi. Bạn chọn đúng, bạn sẽ được “hàng tốt”, bạn chọn sai, bạn vớ phải “hàng dởm”. Nếu bạn không biết cách làm “người tiêu dùng thông thái”, thì chẳng có gì ngạc nhiên khi bạn bị ngộ độc, bị thương tích, bị ốm đau vì chính thứ hàng tự tay mình mang về. Nếu bạn mua phải một con cá ươn, thì đó là do số phận, hay do bạn đoảng? Vâng, xin hãy nhớ nguyên tắc đầu tiên: Bệnh tật không tự nhiên sinh ra, ngu thì (phải) chết.

Nguyên tắc 2: Yêu là chọn lựa.
Nguyên tắc này còn được gọi là nguyên tắc: Không tin vào sự lãng mạn nhảm nhí.
Yêu là cái gì? Các nhà văn, nhà thơ từ xưa đến nay đã tô vẽ, thần thánh hóa, huyền bí hóa, ngu xuẩn hóa tình yêu một cách triệt để, nào là yêu là hy sinh, yêu là hết mình, yêu là không biết tại sao yêu thì mới là yêu, yêu là không bao giờ nói lời hối tiếc vân vân… Tín đồ trung thành nhất của những cái tuyên ngôn hũ nút này tất nhiên là các bạn gái. Các bạn quên mất hai điều quan trọng: Thứ nhất, nhà văn nhà thơ là những kẻ có tâm hồn khác người, và nói chung là có cuộc sống không bình thường. Họ nhìn, đánh giá, cảm nhận cuộc sống theo một cách khác chúng ta, và thông thường là cực đoan. Họ không có cuộc sống bình thường chính là vì những suy nghĩ, cảm xúc có phần thái quá, lệch lạc đó. Vì thế trừ phi bạn cũng muốn sống như họ, còn không thì đừng có nghe họ. Thứ hai, những kẻ hay tuyên truyền cho mấy thứ yêu là hy sinh, yêu là hết mình, yêu là không biết tại sao yêu thì mới là yêu, yêu là không bao giờ nói lời hối tiếc đó là ai? Là đàn ông. Tại sao? Bởi vì những điều đó có lợi cho đàn ông. Với bản năng truyền giống của mình, đàn ông cần có những người đàn bà ngốc nghếch, dâng hiến, mù quáng… để có thể dễ dàng thực hiện chức năng giống nòi (cái này là do bản năng, không phải cố tình đâu). Những người phụ nữ thông minh, biết cân bằng cảm xúc và lý trí tất nhiên không có lợi cho việc reo rắc gen khắp nơi, vì thế cần ngu hóa họ, đánh vào cảm xúc của họ, làm lạc lối họ. Cách tốt nhất là mang một thứ vô hình, khó xác định là tình yêu ra để làm công cụ. Những cô gái bị ảnh hưởng bởi sự tuyên truyền một cách hoang tưởng về tình yêu này sẽ lao vào tình yêu (và đàn ông) như một con thiêu thân mù quáng. Không nghĩ, và không dám nghĩ, (sợ bị coi là “không biết yêu”) đến việc tìm hiểu, đánh giá, nhận xét, cân nhắc về cái người mà nhiều khả năng mình sẽ lấy làm chồng, cái người có ảnh hưởng quyết định đến hạnh phúc cả đời mình. Yêu là không thể lý giải được, yêu là không tính toán, yêu là đi theo tiếng gọi trái tim … Ừ tốt thôi, đến lúc bị một thằng chồng vũ phu đánh đập, bị bà mẹ chồng nanh ác chửi bới… thì mang trái tim ra mà đền nhé. Tóm lại: Yêu là quá trình phát triển cảm xúc, và đặc biệt là sự tìm hiểu, chọn lựa cần thiết đối với người bạn yêu. Lý trí cần cho tình yêu cũng như trái tim vậy. Kẻ nào nói với bạn tình yêu không cần lý trí, ấy là bởi vì kẻ đó chẳng có tí trí óc nào. Còn nếu bạn cũng muốn mình không có trí óc như vậy, thì hãy xem lại nguyên tắc số 1. 

Nguyên tắc 3: Tình yêu chẳng giúp được gì.
Tại sao phụ nữ khổ hơn đàn ông? Bởi vì họ ít lý trí hơn. Phụ nữ suy nghĩ bằng trực giác, bằng cảm tính, cảm xúc, mà những cái này thì rất dễ tác động. Có nghĩa là lừa phụ nữ thì dễ hơn là lừa đàn ông. Mà chả cần phải lừa, tự họ lừa họ là đủ rồi.
Điều phụ nữ tin tưởng nhất là gì? Có tình yêu là sẽ vượt qua tất cả? Ồ, thật là buồn cười, thật là ngớ ngẩn. Giống như bọn nghiện vậy, có thuốc là chúng tin rằng có thể tự mình xây dựng được cả thiên đường cho bản thân, nhưng ai cũng biết thiên đường của nghiện thì hết cơn say thuốc là hết sạch, thiên đường của những kẻ coi tình yêu là phép màu cũng sẽ chết sau ngày cưới. Khi dân nghiện say thuốc, họ có cảm giác chúng trở thành siêu nhân có thể bay như chim, khỏe như gấu, vui như tết. Khi phụ nữ yêu họ cũng có cảm giác y như vậy, chính vì thế họ nghĩ rằng chừng nào cái cảm giác say sưa này còn tồn tại, họ có thể vượt qua tất cả, nào là cải tạo đàn ông, nào là khuất phục được mẹ chồng khó tính, nào là gánh vác được họ hàng nhà chồng vân vân…
Kết cục thì sao? Bọn nghiện thân tàn ma dại, kết thúc cuộc đời sau khi nhận ra những gì xảy ra trong cơn say của mình là không có thật. Còn phụ nữ mù quáng cũng thân tàn ma dại sau khi nhận ra rằng cơn mê tình chẳng giúp họ đương đầu tốt hơn với những khó khăn trong cuộc sống gia đình, ngược lại, những khó khăn đó làm họ tỉnh mộng, và rốt cục tình thì chẳng còn, lại đeo thêm mấy cục nợ đời.
Vì thế, hãy luôn nhớ rằng, tình yêu là con chim nhỏ, xinh xắn, yếu ớt. Nó không giúp bạn vượt qua chông gai thử thách gì đâu, ngược lại, bạn còn cần phải chăm sóc, bảo vệ, o bế nó các kiểu nếu không muốn nó chết. Muốn chăm sóc nó như thế, bạn phải có thời gian, phải có sức khỏe và tâm trạng tốt, mà những thứ đó không có được nếu cuộc sống của bạn quá khó khăn. Tất nhiên đôi khi nó giúp bạn, làm cho cuộc sống của bạn thêm dễ chịu, nhưng phần lớn thời gian thì bạn là người phải giúp nó, chăm nó. Khi bạn không có gánh nặng gia đình, khi người đàn ông của bạn vẫn còn nồng nàn (đang trong giai đoạn chinh phục thử thách mà) thì việc nuôi một con chim nhỏ xinh xắn rất là đơn giản, và nó hót cho bạn vui suốt cả ngày. Nhưng khi bạn đầu bù tóc rối mặc bộ đồ nhàu nát cọ sàn vệ sinh thay cho osin trong nhà chồng, thì cái con chim ấy chẳng những không hót nữa, mà còn sẵn sàng ốm chết lúc nào không biết. Còn chồng bạn, luôn sẵn sàng nuôi một con mới (bản năng thôi, không cố tình đâu). Thử hình dung có ngày bạn sẽ đối thoại với “con chim” tình yêu như thế này: -  Tình yêu ơi, tao khổ quá, sao mày không giúp tao vượt qua khó khăn? -  Tao có hứa giúp mày vượt qua khó khăn hồi nào đâu? Tự mày nghĩ ra cái công dụng đấy cho  tao mà.
-   Nhưng nhiều khi tao thấy có mày tao cũng có thêm sức mạnh đấy chứ?
-  À, đại khái tao là viên thuốc hạ sốt, mày bệnh quá thì tao có thể giúp mày hạ nhiệt một lúc, nhưng tao không phải là thuốc chữa bệnh. Còn mày thì cho rằng tao là thứ thuốc tiên chữa bá bệnh. Thật mệt tao quá. =))
——————————————
Nguyên tắc 4: Chuyện nhỏ là chuyện lớn.
Bạn cho rằng điều gì là quan trọng ở người đàn ông đang tán tỉnh bạn? Đa phần các bạn gái sẽ trả lời: Anh ấy tốt với tôi, anh ấy yêu tôi, thế là đủ.
Câu trả lời phổ biến (và tâm đắc) này của các bạn, rất tiếc hoàn toàn chả có tí giá trị nào trong việc tìm kiếm một người đàn ông tốt để làm bạn đời. Khi đàn ông đi tán gái, tất nhiên anh ta phải tốt, tất nhiên anh ấy nói anh ấy yêu bạn. Đem tiêu chuẩn “tốt với tôi, yêu tôi” ra để chọn lựa, chẳng khác nào con cá trong đối thoại sau:
-  Cá, thế nào là một thợ câu giỏi?-  À, theo tớ một thợ câu giỏi phải có cần câu, có mồi câu.

Đấy, có buồn cười không? Đã đi câu, ai chẳng có cần, ai chẳng có mồi (loại thợ câu đi người không đến hồ, xòe tay ra cho cá tự nhảy vào là siêu nhân, không tính), cần và mồi chẳng là gì để chứng tỏ một tay thợ câu tốt, tương tự “tốt với tôi, yêu tôi” chẳng nói lên được gì về người đàn ông đang muốn có bạn.
Thế cái gì mới là “chuyện lớn” quan trọng để bạn xác định được một ông chồng tốt? Đấy chính là những chuyện nhỏ. Những hành động cử chỉ lặt vặt trong đời sống hàng ngày.
Những chuyện lớn ai cũng chú ý, nên ai cũng cố gắng làm tốt, hoặc giả vờ làm tốt. Những chuyện nhỏ ít được để ý đến mới hiển thị tốt nhất một con người, đặc biệt là khi người ta lơ đãng, hoặc người ta cho rằng không có ai để ý đến mình. Anh ta ngáp có che miệng không, ăn xong có ngậm tăm đi ngoài đường không, gặp tai nạn trên đường có xúm vào xem không, khi tức giận có chửi bậy không, về nhà có vứt quần áo bừa bãi không, bóng đèn cháy có gọi thợ không, vay tiền bạn bè có trả đúng hạn không, ngồi một chỗ có rung đùi như bị động kinh không? Đấy, bạn phải tìm hiểu người đàn ông của đời mình thông qua những thứ “lặt vặt” đó.
Có bạn hỏi: Chuyện nhỏ vớ vẩn ấy thì liên quan gì đến tình yêu vĩ đại? Chỉ là những thói quen, sửa là được, quan trọng là yêu, tình yêu đủ lớn thì sẽ vượt qua hết… la la la…
Trả lời: Hành vi bắt nguồn từ thói quen, thói quen bắt nguồn từ tính cách, văn hóa. Mà tính cách, văn hóa chứ không phải tình yêu mới là sự đảm bảo cho hạnh phúc. Ở cùng với một anh chàng tốt tính, hòa hợp, bạn sẽ từ không yêu chuyển thành yêu, từ yêu ít thành yêu nhiều. Ở với một anh chàng chẳng ra gì, tình yêu sẽ chết nhanh thôi.
Còn dùng tình yêu để thay đổi tính cách? Chuyện hài nhất thế kỷ, giờ nào rồi mà còn nói đùa thế?

Nguyên tắc 5: Đừng nghe đàn ông nói, hãy nhìn đàn ông làm
Khoảng 90% những lời lẽ của đàn ông về tình yêu với bạn gái của mình là không thể tin được. Đặc biệt là các thanh niên chim chíp tán gái thì thôi rồi, toàn mang nhạc thị trường, nhạc sến, trà sữa tâm hồn, danh ngôn, trích dẫn truyện tình ba xu, phim Hàn Quốc… ra ba hoa, thật là đến bò nghe cũng phải phì cười (thế mà các cô gái lại rất thích, lạ ghê).
10% lời lẽ còn lại thì có thể tin (chẳng hạn như “em ơi anh muốn x em”) nhưng lại không có giá trị lâu dài. Đây là điều phụ nữ dễ bị nhầm lẫn nhất, vì 10% này ngay cả những người đàn ông tử tế nhất cũng thường nói.
Chẳng hạn: Anh yêu em mãi mãi. Anh sẽ đi bên em suốt cuộc đời. Anh sẽ….
Họ có nói dối không? Không. Không nói dối, vì khi nói ra câu đấy họ thực sự nghĩ như thế. Chỉ có điều là còn một phần khác họ không nói ra, đôi khi vì họ cũng không hiểu được chính mình.
Anh sẽ yêu em mãi mãi … nếu lúc nào em cũng ngoan ngoãn, thơm tho, nhàn rỗi ngồi nép vào bên anh thế này này, như thế, tất nhiên là yêu. Nhưng sau này em đầy mùi nước mắm với nước đái trẻ con, ăn mặc nhếch nhác, bụng béo đầy mỡ… xin lỗi, anh không có ý lừa em, nhưng không hiểu sao anh… sorry.. tình cảm của chúng ta không như cũ nữa.
Cô gái khóc nức nở: Tôi đã hy sinh vì anh, tôi già, béo, xấu, bẩn cũng vì anh… thế mà anh lại…
Chồng (nghĩ thầm): Công nhận là em tốt, công nhận là em đúng. Nhưng mà điều kiện của tình yêu là phải thơm, sạch, mới, lạ. Bảo anh biết ơn em thì được, nhưng bảo anh run rẩy yêu em như ngày nào thì khó quá, cái này sao cố được.
Đàn ông khi yêu hay thích khẳng định mình, nói ra nhiều câu có chủ ngữ là ngôi thứ nhất: Anh thế này, anh thế khác… Các cô gái nghe say sưa, mắt chớp chớp miệng đớp đớp, tâm đắc ghê lắm. Mình yêu anh ấy quá, anh ấy bảo là… anh ấy hứa là…anh ấy là người…. Đến khi lấy về rồi, thỉnh thoảng lại nghẹn ngào, ôi mình bị lừa, ngày xưa nó nói vậy mà bây giờ không phải vậy.
Vậy kết luận ở đây là gì?
Nghe đàn ông tán cho vui thôi. Chủ yếu là phải nhìn xem anh ta làm được cái gì. Anh bảo anh lo được cuộc sống cho tôi, vậy phải xem anh có tháo vát, kiếm tiền được không. Anh bảo anh có trách nhiệm với tôi, vậy phải xem anh đối xử với bạn bè, người thân của mình thế nào. Anh bảo anh là người tốt, vậy phải xem anh có ghét chó và trẻ con hay không, vay tiền bạn có trả không…
Bạn nào yêu không mở to mắt ra mà nhìn, chỉ chết vì mấy câu văn hoa ba xu, đến lúc khổ lại đổ tại duyên số…xin mời xem lại nguyên tắc số 1.

Nguyên tắc 6: Đức tính quan trọng nhất của chồng?
Tôi không nói là “đức tính quan trọng nhất của đàn ông”, bởi vì mỗi người đàn bà cần đến đàn ông theo một nhu cầu riêng của mình. Có người mê đẹp trai, có người thích khỏe mạnh, có chị thích ga lăng, có bà thích phong độ…tóm lại cái “nhất” đấy thiên biến vạn hóa, không sao tổng kết hết được.
Nhưng với vai trò làm chồng thì lại khác. Làm chồng tốt cũng cần nhiều tính chất khác nhau, lãng mạn, mạnh mẽ, giỏi giang, phong độ, tháo vát, thông cảm, bao dung, chăm chỉ… gi gỉ gì gi, cái gì cũng cần, cái gì cũng tốt. Nhưng tất nhiên là thật khó mà tìm được người hoàn hảo như vậy. Mà nếu có kiếm được, thì chắc bạn cũng chả đủ hoàn hảo để mà lấy được người ta. Thế thì, nếu như phải rút gọn, phải lựa chọn và quyết định trong những đức tính ấy, trong số những người bạn “có thể” lấy được, thì bạn sẽ lấy ai, lấy người như thế nào?
Hỏi đến đây, cả lớp đồng thanh: Lấy người yêu mình và mình cũng yêu, tóm lại lấy nhau vì tình ạ!!!
Cô giáo: Khổ quá, thế lúc chọn người yêu vậy, các em chọn ai, tìm người như thế nào?
Cả lớp: Yêu thì sao chọn được ạ, duyên số rồi, yêu mà biết tại sao yêu thì đã không phải là yêu ạ !!!
Cô giáo: Thật hết ý kiến…
Đùa vậy thôi, topic này mong được giúp đỡ những người nghĩ rằng lý trí cũng cần thiết trong tình cảm. Còn với các tín đồ của yêu mê muội, cưới mù quáng thì đến cô giáo cũng bó tay, nói gì đến tôi.
Trở lại với câu chuyện đức tính quan trọng nhất của chồng, có lẽ cũng cần chú thích thêm để các bạn đỡ thắc mắc, ấy là quan trọng nhất không có nghĩa là duy nhất cần thiết, lại càng không có nghĩa đó là yếu tố đầu tiên cần được đưa ra xem xét (cái đầu tiên, theo tôi nghĩ, là tìm hiểu xem đối tượng có bị Gay, hoặc bất thường về sinh lý hay không). Quan trọng nhất có nghĩa là, sau khi chúng ta đã có được hai ứng cử viên trước mặt, cả hai đều nam tính, nội tiết ổn định, biết đọc biết viết, chỉ số IQ trên 60… nhưng một anh thì biết đánh đàn ca hát múa rối nước còn một anh thì có cái “quan trọng” ấy, vậy nên chọn anh nào?
Cái đức tính đó là khả năng tiếp thu, học hỏi, nhận thức những sai lầm, điểm yếu của mình và cố gắng sửa chữa chúng. Nói cách khác, đó là khả năng tự hoàn thiện bản thân.
Nếu lấy một người chồng biết nhận ra khuyết điểm, dám nhận sai, sai dám sửa (không đảm bảo thành công 100%) thì các bạn có thể yên tâm là cuộc sống càng ngày càng tốt đẹp. Giống như bạn “cưới” một chiếc Kia Morning về nhà, mấy năm sau nó tự lên đời thành một chiếc Camry, rồi ít lâu sau lại trở thành một con Mẹc hoành tráng… thế có sướng không? Ngược lại, nếu lúc đầu lấy về một con Mẹc trông hoành tráng, rồi dần dần nó xuống cấp thành cái xe công nông thì thật tai họa.
Vậy khi chọn lựa, ngoài việc nhìn vào những gì đối tượng đang có, hãy để ý đến những gì đối tượng thay đổi trong quá trình quen biết, yêu đương, để ý đến cách anh ta tốt lên hay xấu đi xem anh ta có được khả năng tự hoàn thiện bản thân hay không. Nếu có, thì đấy chính là đức tính quan trọng nhất bạn cần ở chồng bạn.

Nguồn: Cộng đồng Webtretho
Posted :05/21/2013 12:24 pm


DƯỠNG CHẤT VÔ HÌNH

 "Mấy đứa con nghĩ, chừng nào má mình còn, thì Tết không bao giờ mất.."

---



DƯỠNG CHẤT VÔ HÌNH

Gió chướng mang về cuộc tranh luận bỏ lửng từ năm trước.

Chị gần như chạm tay vào chiến thắng, khi mấy đứa nhỏ chọn đứng về phe mình, tụi nó không còn nghi ngờ chuyện Tết giờ chán hết nói nổi. Những thứ chỉ Tết mới có, khiến người ta dài cổ đợi, chảy nước miếng khi sực nhớ, giờ hoặc lúc nào cũng sẵn (như dưa hấu, bánh mứt) hoặc như pháo, đã biệt mù. Hệt một huyền thoại bỏ đi, từ hồi nào đã tan sạch cái màn sương thần bí mà Tết khoác lên, khiến đêm giao thừa sâu thẳm không giống với đêm nào còn lại, trẻ con rón rén đến nín thở vào ngày đầu năm mới, chỉ xấp bao lì xì mà đếm không biết chán từ tảng sáng tới nửa đêm. Giờ tết chỉ là một tuần lễ nhịu lẫn vào chuỗi thời gian lún trong xỉn say chúc tụng. Cả nhu cầu sum họp gặp gỡ cũng không còn, bởi lên mạng xã hội là biết ai xước móng tay, ai đang ăn tối. Trò thiêng đã giải, bày ra đó những thứ tầm thường, nguội và trơ.


“Mấy ngày đó đóng cửa, kéo nhau đi nước ngoài du lịch thích hơn”, ai đó kết luận luôn, át luôn tiếng đằng hắng của người đàn ông đang mắc kẹt trong đơn độc. Cả khi hắng giọng mấy lần, thao thao như mọi khi, vẫn chẳng xua được cảm giác yếu thế. Không hoàn toàn bởi anh chỉ có một mình, còn vì cái ý nghĩ rằng Tết là lễ hội khó thể thiếu trong đời sống người Việt, giờ anh không chắc nữa. Sự tẻ nhạt của nó, anh cảm thấy được, khi ngồi trong cuộc họp lớp Tết rồi, cảm thấy những câu nói này, cách bọt bia chảy qua kẽ tay này, sao mà giống như năm trước, năm trước nữa. Mâm cúng, khói nhang ba mươi nào cũng như ba mươi nào. Mình còn chịu được sự nhàm chán này bao lâu, lúc đó anh tự hỏi.


Anh từng tin rằng người xứ mình cần khoảng thời gian đặc biệt ấy như một chặng dừng nghỉ để làm tươi mới mình, một nếp gấp xếp cất đi những vui buồn cũ, một cánh cổng cho người bên kia thế giới đi về. Rằng giá trị tinh thần của Tết không phải là thứ đong được, và tiếng gọi của nó phải vang động lắm nên con người ta có ở tận cùng trái đất cũng đáp lời. Những lý lẽ đanh chắc anh từng dùng đáp trả lại cái ý tưởng dẹp tết cho xong của vợ, ai ngờ có lúc thở nhẹ cũng lay. Tháng Giêng năm rồi anh vào viện bó bột cái chân trái, tai nạn xảy ra sau cuộc chúc tết anh em cột chèo. Giờ chỗ thẹo đó nằm trên người anh, nhưng là bằng chứng thuyết phục nhất để chống lại anh.


Bất giác, anh đưa mắt tìm bà mẹ, lúc này đang quét trứng mọt trên trang thờ. Từ lãng tai, bà đứng ngoài những cuộc tranh luận của đám con. Ngó mấy đứa cãi hăng, bà đoán lại bàn chuyện làm giàu, mấy chuyện hồi bà còn nghe rõ, cũng chẳng hiểu gì. Một đứa kêu má lại làm trọng tài cho tụi con, bà mẹ gật đầu, “ờ, năm nay cây xoài rụng bông quá mạng, có khi tới tết không có trái nào bày lên dĩa cúng ba tụi bây”


Cuộc tranh luận năm ngoái cũng ngưng giữa chừng theo cách gần giống vậy, chưa ngã ngủ thì bị bà mẹ ngắt ngang, hối thằng con chở đi lò ấp hốt hai chục vịt con. “Giờ nuôi ăn tết là vừa”, bà nói, trong lúc xỏ thêm cái áo dài tay.


Bà mẹ chưa bao giờ thôi dành dụm cho cái Tết của nhà mình, dù buổi này những thứ cần thiết đều ê hề ngoài chợ, chỉ cần nửa ngày là sắm đủ. Nhưng kiểu bà là Tết này chưa dứt đã bứt rứt Tết sau, khi bảo năm tới nhớ nhắc má vớt bánh sớm một chút. Đứng trong Giêng, bà đã nhón chân ngó hướng Chạp, lúc này hãy còn là chấm nhỏ mịt mùng. Rồi cái điểm ấy lớn dần, bà mẹ có làm gì thì cùng không quên thăm chừng, lắng nghe tiếng gọi của nó. Có buồng chuối, quày dừa, bà luôn tính coi có kịp làm mứt Tết không. Củi khô mùa nắng, bà dành riêng những gộc lớn nhất cho nồi bánh tét đêm giao thừa. Chắt mót từng ngày dồn hết vào đám giỗ chồng và mỗi lễ hội kia thôi. Như thể chỉ những dịp đó bà mẹ mới thật sự ăn, và thở.


Nó có ý nghĩa gì với má mình, mấy đứa con cũng vài lần hỏi. Bà mẹ xua tay nói “ai biết, tự nhiên vậy, quởn đâu mà ngồi nghĩ tào lao”. Như nước sông lúc chảy ngược khi xuôi, rắn mối có chân, ai thèm thắc mắc tại sao. Sinh ra đã thấy, nghĩ trước giờ vẫn vậy, chỉ tụi nhỏ đi học mới biết giải thích chúng theo khoa học. Hỏi có phải suốt thời trẻ sống trong chiến tranh, chỉ dịp Tết đôi bên ngừng bom đạn được vài ba ngày, người ta tạm quên chuyện loạn lạc nên mới quý Tết không, bà mẹ ờ, nói cũng dám vậy lắm. Hỏi hay bởi đất này quanh năm không hội đền lễ chùa chi hết, nên bao vui dồn góp cho cái Tết không, bà mẹ nói nghĩ vậy cũng có lý. Nhận được câu trả lời, nhưng người ta vẫn mông lung.


Chỉ biết Tết được nuôi bằng thứ dưỡng chất mông lung đó. 


Những đứa con không bao giờ biết bà mẹ tưới tắm Tết bằng gì, mà bao nhiêu năm nó vẫn màu sắc ấy, hương vị ấy. Và bên phía đòi dẹp Tết, dù đã kéo vào đội mình những nhạc sĩ, giáo sư, chuyên gia, biến cuộc tranh luận vượt ra ngoài cổng nhà, đã đưa ra những lý lẽ khó mà bắt bẻ, cũng không sao làm hao hụt thứ dưỡng chất không hình khối, không thể phân chất trong lòng những bà già. Là tình yêu, thói quen, hay bản năng, chính họ cũng không rõ. Chỉ biết mẹ của họ mùa nào cũng dành một công đất cấy nếp, để dành tới Tết quết bánh phồng.


Tết tiếp tục hay dẹp bỏ, không bao giờ bà mẹ nảy ra câu hỏi đó. Có nghe thì cũng lơ đi, như thể nó không dành cho bà. Mấy đứa con nghĩ chừng nào má mình còn, thì Tết không bao giờ mất. Giả sử một ngày nào đó lệnh cấm tết được ban ra, bà mẹ vẫn giấu mấy trái xoài sứt sẹo trong thùng gạo, chờ tới giao thừa bày lên bàn thờ gia tiên, thắp nén nhang rì rầm nói chuyện với hư vô, và cong người che giấu đốm lửa nhỏ bé kia, sẵn sàng nuốt thứ khói bị người đời ruồng bỏ vào lòng, mà không cảm thấy chút nào cay đắng.


(Nguyễn Ngọc Tư)


Monday, May 23, 2022

Cách trở thành quý cô sang trọng khi dùng bữa tại nhà hàng 3 sao

 Một nhà hàng cao cấp có thể là một địa điểm gặp gỡ đối tác hay một cuộc hẹn hò quan trọng của bạn. Đâu là những bí quyết để trở thành một quý cô sang trọng khi dùng bữa tại một nhà hàng 3 sao?

Dùng bữa tại các nhà hàng cao cấp rất khác với những quán ăn bình dân mà chúng ta vẫn thường lui tới hằng ngày. Một địa điểm sang trọng và chuyên nghiệp, cũng đòi hỏi ở những thực khách một sự tinh tế và thanh lịch. Hãy cùng Tạp chí Nữ Doanh Nhân điểm qua một số quy tắc chính trong kỹ năng giao tiếp để luôn cảm thấy tự tin và chuyên nghiệp tại một bàn tiệc cao cấp.

Ảnh: Pylyp Sukhenko/ Unsplash

1. Không tự “phá cách” món ăn

Nếu bạn lui tới một quán ăn bình dân và yêu cầu một loại sốt hay gia vị theo ý muốn của mình, đó là một đặc quyền của bạn. Nhưng khi dùng bữa tại một nhà hàng cao cấp, bạn không nên yêu cầu đầu bếp thay đổi món ăn theo sở thích cá nhân của mình. Vì vậy, đừng cố “phá cách” những món ăn đã được lên sẵn trên menu vì điều đó sẽ khiến đầu bếp nhà hàng cảm thấy không vui và phần nào ảnh hưởng đến mùi vị của món ăn. Trong trường hợp gia vị của món ăn không phù hợp với khẩu vị của bạn vì một lý do nào đó, hãy bày tỏ một cách lịch sự để đầu bếp có thể đáp ứng và giải quyết những mong đợi của bạn một cách tốt nhất.

2. Không chống khuỷu tay lên bàn

Khi bạn đang thưởng thức một bữa ăn ngon và bị cuốn vào cuộc trò chuyện với mọi người. Bạn không nhận ra mình đang chống khuỷu tay trên bàn. Hành vi đó có thể sẽ gây khó chịu cho mọi người xung quanh và làm tư thế ngồi của bạn trở nên xấu hơn. Nếu bạn đang chăm chú lắng nghe một cuộc trò chuyện nhưng khuỷu tay vẫn đang đặt trên bàn, bạn có thể sẽ làm đổ vỡ một thứ gì đó trong một không gian ăn uống cao cấp như thế này, hoặc sẽ đụng chạm và gây khó chịu cho người ngồi cạnh. Hãy ngồi thẳng lưng và đặt tay ngay ngắn, tránh việc chiếm diện tích với những người ngồi cùng bạn với bạn.

Ảnh: Farhad Ibrahimzade/ Unsplash

3. Đặt khăn ăn đúng chỗ

Đôi lúc, việc tìm hiểu phải làm gì với một chiếc khăn ăn sang trọng tại một nhà hàng có thể khiến chúng ta bối rối. Đối với người mới bắt đầu, bạn hãy nhớ một quy tắc cơ bản: hãy đặt khăn ăn trong lòng và đừng để chúng lên bàn! Một chiếc khăn ăn lớn sẽ được gấp đôi lại, trong khi một chiếc khăn ăn nhỏ hơn được mở ra hoàn toàn và được đặt ngay ngắn trên đùi của bạn. Nếu bạn rời khỏi bàn tiệc, hãy đặt chiếc khăn ăn trên ghế và đừng vứt lung tung trên bàn vì đó được xem là một hành vi bất lịch sự đối với những người xung quanh.

4. Thưởng thức món ăn và dùng dao nĩa đúng cách

Với những món ăn nóng hổi như súp, chúng ta thường có xu hướng thổi để thức ăn nguội bớt trước khi thưởng thức. Nhưng hành động này vô tình sẽ tạo ra tiếng động, gây ảnh hưởng đến những người xung quanh. Trong trường hợp này, hãy nhúng thìa vào bát súp từ trong ra ngoài và nhấm nháp từng chút một ở một cạnh của chiếc thìa. Bạn nên lấy một lượng súp vừa phải để tránh vương vãi thức ăn ra ngoài và lưu ý một điều: đừng húp thức ăn xì xụp!

Ảnh: Farhad Ibrahimzade/ Unsplash

Thêm vào đó, có bao giờ bạn cảm thấy bối rối với việc phải dùng dao nĩa đúng cách hay không? Đừng quá lo lắng về điều đó, hãy nhớ một quy tắc đơn giản, là: sử dụng dao, nĩa theo thứ tự từ ngoài vào trong, tức là sử dụng món ở xa bạn nhất đổ về trong. Mỗi một dụng cụ sẽ được dùng cho các món ăn khác nhau, bạn nên học cách ghi nhớ cách dùng dao nĩa đúng cách trước khi bước vào một bàn tiệc sang trọng.

5. Ăn mặc lịch sự và nhã nhặn

Những nhà hàng sang trọng thường có những quy định rõ ràng về trang phục. Những thực khách tại nhà hàng 3 sao phải chi rất nhiều tiền để dùng bữa tại đây. Điều họ tìm kiếm không chỉ là một bữa ăn ngon, mà còn lại một không gian sang trọng và được gặp gỡ những người thanh lịch. Việc ăn mặc chỉnh tề, nghiêm túc không chỉ là cách tôn trọng bản thân, mà còn là cách thể hiện sự chuyên nghiệp, lịch sự của mình với người khác.

Ảnh: The Paris Photographer/ Unsplash

Những trang phục màu trung tính, sang trọng là sự lựa chọn hoàn hảo khi dùng bữa tại nhà hàng cao cấp. Bạn nên tránh những bộ trang phúc quá “diêm dúa” và nổi bật, vì chúng sẽ không hợp với không khí trang nhã, thanh lịch của bữa tiệc.

6. Đối xử với người phục vụ một cách tôn trọng

Nếu bạn đang ở một nhà hàng gia đình náo nhiệt, bạn có thể giao tiếp cởi mở và thoải mái trong chừng mực cho phép. Nhưng nếu bạn đang dùng bữa tại một nhà hàng sang trọng, hãy sử dụng kỹ năng giao tiếp tinh tế để thu hút sự chú ý của người phục vụ thay vì phải “giơ tay”, “la hét”.

Ảnh: Stefan Schauberger/ Unsplash

Đội ngũ nhân viên tại các nhà hàng 3 sao cao cấp được đào tạo rất chuyên nghiệp. Họ rất tinh tế với từng cử chỉ và ánh mắt của khách hàng. Bạn chỉ cần giao tiếp bằng ánh mắt hoặc đưa nhẹ bàn tay phải của mình lên, họ sẽ chủ động tiến đến và giải quyết những yêu cầu của bạn. Đừng quên nói lời cảm ơn với nhân viên nhà hàng! Nếu bạn đang ở trong một buổi hẹn hò, cư xử tử tế với nhân viên phục vụ chính là một điểm cộng của bạn trong mắt đối phương.

Những kỹ năng giao tiếp tại địa điểm sang trọng không còn là điều quá xa vời với mỗi chúng ta trên con đường phát triển sự nghiệp. Một người phụ nữ hiện đại, không chỉ xinh đẹp, giỏi giang, mà cô ấy còn có một khả năng ứng xử tuyệt vời tại những buổi gặp mặt quan trọng. Tạp chí Nữ Doanh Nhân hy vọng rằng những bí quyết trên sẽ góp phần giúp các quý cô trở nên tự tin và sành điệu hơn mỗi khi tham dự vào một buổi tiệc quan trọng.

st


(Không thiếu, không thừa, cũng vừa để nhắc lại)