HẠNH PHÚC là khi bạn thích thú cầm chiếc bánh rán trên tay mà không quan tâm nó đang nguội hay nóng.
NIỀM VUI là khi bạn chấp nhận chỉ ăn được một nửa chiếc bánh của mình để làm tăng gấp đôi số người được ăn. |
BẤT HẠNH là khi bạn có cả một rổ bánh nhưng lại không có thời gian để ăn chúng. |
KHÔN NGOAN là khi bạn đủ kiên nhẫn bỏ ra một giây trước khi ăn để suy nghĩ về thành phần làm ra chiếc bánh đó. |
KÉM CỎI là khi bạn chỉ nghĩ đến việc chiếc bánh này có đủ no sau khi ăn xong hay không mà bỏ qua vị giác của mình trong lúc thưởng thức chúng. |
TRÂN TRỌNG là khi bạn ăn bánh mà không bỏ sót một mẫu vụn bánh nào, đới với một chiếc bánh thì vụn bánh chỉ như một hạt bụi nhưng với một rổ bánh thì số mảnh vụn đó có thể to hơn cả một chiếc bánh. |
TÌNH BẠN là khi bạn đói bụng nhưng vẫn thích thú ngồi nhìn ai đó ăn chiếc bánh của mình. |
TÌNH YÊU là khi bạn đói bụng nhưng vẫn thích thú ngồi nhìn một ai đó ăn chiếc bánh do chính tay mình làm ra. |
CAO CẢ là khi bạn sẳn sàng bẻ đôi chiếc bánh của mình để thể hiện thiện chí với người chưa bao giờ chịu cho bạn ăn chung chiếc bánh của họ. |
THẤT BẠI không phải là khi bạn bị mắc nghẹn trong lúc ăn mà là khi bạn không còn dám ăn bánh rán nữa sau một lần mắc nghẹn. |
THÀNH CÔNG là khi bạn trải qua những cơn mắc nghẹn và rút ra được rằng có thêm một cốc nước lạnh mỗi khi ăn là một điều hữu ích. |
THÀNH TỰU không phải là lúc bạn xây được xưởng bánh rán mà đơn giản là việc bạn đủ khao khát và tự tay làm ra được những chiếc bánh rán thơm ngon. |
VĨ ĐẠI không to lớn như chúng ta nghĩ mà chỉ đơn giản là việc bạn có thể đạt được trọn vẹn tất cả hạnh phúc, niềm vui, khôn ngoan, trân trọng, tình bạn, tình yêu, cao cả, thành công và thành tựu với những điều nhỏ bé, giản dị nhất như với những chiếc bánh rán. |
(st)