Tất cả tình cảm thắm thiết hóa ra đều xâu chuỗi bởi rất nhiều thời gian
vụn vặt, giống như một chuỗi bóng đèn nhỏ sáng lên ánh sáng mờ mờ, lặng
lẽ nằm dưới chân, chiếu rọi đôi bóng bên nhau khăng khít của chúng ta.
Khi ấy chỉ biết là bình thường, cho tới khi đèn đuốc đã tối tăm, chúng
ta mới phát hiện ra những ngày tháng bình thường ấy là hạnh phúc đẹp đẽ
biết bao.
(Trích "Cảm ơn anh đã rời xa em" – Trương Tiểu Nhàn)
(Trích "Cảm ơn anh đã rời xa em" – Trương Tiểu Nhàn)