Tuesday, January 26, 2021

TÌNH MẪU TỬ




Có một người thương gia, trước khi làm kinh doanh ông ta là một thợ săn, chuyên đi săn bắt rái cá.


Có một lần, ông ta vừa ra khỏi cửa thì bắt ngay được một con rái cá lớn, sau khi lột xong bộ da của nó, liền ném con rái cá vẫn chưa chết hẳn vào bụi cây.


Đến chiều tối, người thợ săn quay về chỗ bụi cây tìm con rái cá kia nhưng lại không thấy nó đâu. Sau khi tìm kiếm kỹ càng, người thợ săn phát hiện có vết máu lờ mờ dưới thảm cỏ, vệt máu kéo dài đến tận một cái hang.


Người thợ săn thò đầu nhìn vào trong hang và không khỏi ngạc nhiên: Thì ra con rái cá kia cố chịu nỗi đau bị lột da, cố gắng quay về tổ của nó. Nhưng tại sao nó lại làm như thế?


Sau khi kéo cái xác của con rái cá đã chết ra, người thợ săn mới phát hiện thấy hai con rái cá con vẫn chưa mở mắt, chúng vẫn đang cố gắng mút lấy sữa từ con rái cá mẹ đã chết từ lâu.


Chứng kiến cảnh tượng ấy, người thợ săn chết điếng, ông ta đã bị chấn động mạnh. Trước thời điểm đó, ông ta chưa bao giờ nghĩ rằng động vật cũng có thứ tình cảm mẫu tử thiêng liêng giống như con người, trước khi chết vẫn nghĩ phải cho con bú, sợ con mình phải chịu đói.


Nghĩ đến đây, người thợ săn không khỏi trào nên lòng xót thương, đau khổ tột cùng, cảm thấy hổ thẹn, tự trách, hối hận, khiến ông cảm thấy không có chỗ dung thân. Kể từ thời điểm đó, người thợ săn quyết định bỏ nghề, không làm thợ săn nữa, ông ra biển buôn bán.


🌹🌹🌹Từ câu chuyện của con rái cá đến tình cha mẹ - con cái thiêng liêng


Nhiều năm sau, mỗi khi nhớ lại chuyện năm ấy, ông vẫn không cầm được nước mắt.


Người xưa có câu: "Dê còn biết ơn quỳ bú, quạ còn biết nghĩa trở lại mớm nuôi".


Cha mẹ vất vả cực khổ nuôi lớn con cái, con cái chính là máu thịt của mẹ cha, là nỗi bận tâm lo lắng từ trong xương tủy.


Mỗi người chúng ta, cả đời này không oán trách không hối hận, chỉ nợ duy nhất hai người, đó chính là cha mẹ thân sinh ra mình.


Hiếu là việc đứng đầu trong trăm điều thiện, hiếu thuận với cha mẹ là công đức to lớn nhất trên thế gian. 

Người xưa từng nói: "Bất hiếu với mẹ cha, bái phật cũng vô ích", câu này có nghĩa là khi đã bất hiếu với cha mẹ, thì mọi công đức thờ Phật cũng chẳng có ý nghĩa gì.


Thời gian trôi qua vô tình, cha mẹ vẫn cứ ngày một già nua, chính là ghi lại những tháng năm vất vả, đằng đẵng đi cùng chúng ta.


Dù sau này chúng ta nghèo khó hay giàu sang, đều phải luôn cảm ơn ân nghĩa của mẹ cha, nhớ ơn cha mẹ đã ban cho chúng ta sinh mệnh này, nhớ những vất vả khó khăn trong cuộc sống bươn chải vì chúng ta, cảm ơn công lao dưỡng dục không tiếc cho đi của cha mẹ.


Cha mẹ chính là những vị Phật sống trên đời. Cha mẹ nuôi chúng ta khôn lớn, trên đời này không có bậc cha mẹ hoàn hảo, làm con thì không nên oán trách mẹ cha mà phải học cách kính trọng, hiếu dưỡng cha mẹ.


Cha mẹ vẫn còn, cuộc đời vẫn còn nơi để ta đến; cha mẹ mất rồi, đời này chỉ còn lại lối về.


Tấm lòng từ hiếu, ai cũng đều có, nhưng càng nên nuôi dưỡng ý nghĩ tận hiếu; đừng để đến khi mình muốn báo hiếu nhưng cha mẹ lại chẳng còn, để lại niềm hối hận to lớn nhất trong cuộc đời.


Chúng ta sống trên đời, tâm nguyện lớn nhất không phải là mong cha mẹ mãi luôn khỏe mạnh bình an hay sao? Tiền bạc, có thể từ từ kiếm, công việc, có thể chậm rãi làm nhưng thời gian sẽ không bao giờ đợi ai, chẳng hề lưu lại thời gian cho cha mẹ, cha mẹ cũng cần có chúng ta quan tâm, cần chúng ta ở bên bầu bạn, cần có chúng ta chăm sóc.


Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, con muốn báo hiếu mà cha mẹ chẳng còn, thế nên hãy nhân lúc cha mẹ vẫn còn khỏe mạnh, hiếu thuận hơn với họ, đừng để đến khi mất đi rồi, mới hiểu được trân trọng là thế nào.


ST