“Đàn ông thường bảo rằng họ yêu vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ, nhưng là của 1 phụ nữ đẹp.”
(Thảo Ngân)
.
Chúng ta thường lên án đàn ông chỉ biết “yêu bằng mắt” nhưng nếu đem so với việc đàn bà thích “yêu bằng tai” thì sẽ thấy nó cũng bình thường như một dạng sở thích cá nhân mà thôi. Phàm là con người, có ai không yêu chuộng cái đẹp. Đàn ông lại càng như vậy. Khi họ choàng một mỹ từ âu yếm là “phái đẹp” lên một nửa kia của thế giới, họ đã đặt vào trong đó cả sự khát khao và mong muốn được thưởng thức cái đẹp. Cuộc đời chẳng cho không ai cái gì bao giờ. Nếu như muốn nhận được quà, hãy là đàn bà đẹp trước đã.
Đầu tiên là đàn bà, sau đó là đẹp.
Quan niệm xã hội thông thường đã tự phân loại một người nữ là “con gái” hay “đàn bà” chỉ bằng việc họ đã làm tình hay chưa. Điều này với tôi thật ngớ ngẩn. Có thể làm tình là một bước ngoặt lớn đối với hầu hết phụ nữ. Giống như một lần leo lên đỉnh núi cao rồi cắm đầu nhảy xuống vậy. Bạn bắt đầu với rất nhiều sợ hãi nhưng khi vượt qua rồi thì phát hiện cũng chẳng có gì ghê gớm lắm đâu. Tất nhiên, chỉ nhảy khi bạn biết rõ đang có một sợi dây an toàn, chắc chắn buộc vào cổ chân mình, nếu không bạn sẽ phải hối hận.
Thế nhưng, làm tình không phải là điều ghê gớm tới mức khai sinh một người đàn bà. Chúng ta chỉ có thể thoát khỏi thế giới của những cô bé mới lớn khi có khả năng nhận thức và chịu trách nhiệm đối với những việc làm của bản thân. Chỉ lúc đó, phụ nữ mới có thể khước từ hai chữ “con gái” và thay bằng hai tiếng: Đàn bà.
Đã là đàn bà thì nên đẹp. Không phải chỉ bởi vì chúng ta được/bị choàng lên người một lớp áo mang tên “phái đẹp” hay để thu hút cánh đàn ông – nửa còn lại của thế giới này. Một người đàn bà nên đẹp để thỏa mãn lòng kiêu hãnh của chính con người mình.
1. Sắc
Quan niệm về vẻ đẹp là thứ phù du và dễ biến chuyển nhất trên đời.
Vào khoảng thời kì Phục Hưng, nàng Monalisa của Leonardo da Vinci nổi lên như một hiện thân của vẻ đẹp nữ giới. Thế nhưng, nếu như nàng bước ra khỏi tranh và sống giữa thế kỉ 21 thì hẳn là nàng sẽ tốn bộn tiền cho các lớp tập thể dục thẩm mỹ cùng các loại trà giảm cân. Hơn 1000 năm trước đây, những cô bé Trung Quốc từ 4 tới 5 tuổi đã phải chịu đựng biết bao đau đớn chỉ vì hủ tục bó chân. Thời đó, một đôi chân chỉ được coi là đẹp khi đáp ứng được tiêu chuẩn “Kim Liên tam thốn” (Gót sen ba tấc). Theo quy luật tất yếu của thời gian, những quan điểm kiểu như vậy không sớm thì muộn cũng dần bị đào thải.
Việc của đàn bà không phải là chạy theo cái nhìn của đám đông ngoài kia, mà là nhận thức được vẻ đẹp của chính bản thân mình. Giống như một tuyên ngôn của Plus and the City trước đây:Phụ nữ xấu đứng qua bên phải, những người đẹp còn lại – qua bên trái.
Đẹp – suy cho cùng, là một sự lựa chọn mà thôi. Nếu như bạn không lựa chọn bung nở, thì mãi mãi chỉ có thể là nụ hoa e ấp trong vườn, không cách nào khoe sắc được.
Đàn bà muốn đẹp, trước hết phải biết chăm sóc mình. Thân hình của bạn tiết lộ lối sống của bạn. Đừng cằn nhằn, đừng chê trách xã hội bất công hay chồng mình phản bội. Anh bạn của tôi đã nói rằng anh ta ghét nhất là phụ nữ lười, không bao giờ chịu làm mới mình mà chỉ đổ tội cho đàn ông thay đổi. Quá béo hãy chăm tập thể dục, quá gầy hãy ăn uống điều độ hơn, mắt thâm quầng hãy ngủ đủ, da nhờn – khô – mụn hãy chọn đúng loại sữa rửa mặt và dưỡng da phù hợp với mình.
Không nên bỏ qua nguyên tắc “Nhất dáng, nhì da, thứ ba khuôn mặt”. Dáng vẻ và làn da đều là những thứ có thể thay đổi được bằng thực phẩm và rèn luyện. Ngay cả khuôn mặt là thứ cha sinh mẹ đẻ không khác đi được thì chúng ta vẫn còn trang điểm hay thậm chí là phẫu thuật thẩm mỹ. Tuy nhiên, hãy cân nhắc thật kỹ trước vấn đề này. Vì bạn đã trưởng thành và có đầu óc, hãy đảm bảo bạn nắm vững hết những ưu – nhược điểm, những kết quả – hậu quả bạn nhận về sau một cuộc phẫu thuật.
Từ quan điểm cá nhân, thay vì những cô gái sinh ra đã hoàn hảo, tôi luôn thích những cô nàng gộp từng milimét lại để hoàn hảo hơn. Ý tôi là, những người như thế, có thể mắt họ không to tròn lắm, tóc không mượt mà lắm, da không mịn màng lắm, chân không dài lắm hay số đo ba vòng không chuẩn lắm. Tựu chung là nếu đưa lên máy phân tích thẩm mỹ thì những thứ ấy từ họ không thật đẹp. Nhưng, khi tất cả kết hợp với nhau: Mắt một mí, trán dô, nốt ruồi lệ châu, tàn nhang bên má, đôi môi mỏng mảnh, vân vân. Thì bỗng nhiên hợp thành một vẻ đẹp hoàn hảo.
Một vẻ đẹp khiến người ta (tôi) cứ muốn ngắm nhìn mãi.
2. Hương
Đàn bà đẹp luôn có mùi hương riêng.
Đó trước tiên phải là mùi của thịt da ngan ngát, của son rỗi và xuân thì. Là thứ mùi hương từ những buổi đầu gần gụi, đã gắn kết một mối dây thầm lặng mà khăng khít giữa đàn ông và đàn bà với nhau. Nó là điều mà không một thứ mùi nhân tạo đắt tiền nào có thể tạo ra được.
Nó nằm dịu dàng ngay trên cổ, sau gáy, bờ vai, dải xương quai xanh. Nó giấu mình qua những sợi lông măng, những tóc mai, trong lòng tay, vòng ngực ấm. Nó hiện hữu nơi mí mắt, trên bờ môi, sống mũi, vành tai, nốt ruồi nhỏ hay vết bớt nâu trầm.
Sau đó, là mùi nước hoa. Lớp mùi này, phải quyện hòa với lớp mùi gốc kia, thì mới toát lên vẻ đẹp thẳm sâu của đàn bà được. Nếu không sẽ là một sự kệch cỡm khó chịu. Đàn bà đẹp và thông minh thì phải biết chọn nước hoa cho mình. Chỉ chăm chăm xem quảng cáo, đọc review trên mạng hay nhìn vào giá tiền không phải là cách làm đúng đắn. Tham khảo là tốt, nhưng đừng quên cảm nhận thực tế của bản thân. Không phải cứ Chanel No. 5 thì sang trọng hay Lolita Lempicka thì sexy. Điều quan trọng là sự phù hợp. Giống như tình yêu, nước hoa là thứ không cách nào gượng ép.
Người yêu tôi từng thú nhận, trong những ngày của buổi đầu xa cách, anh không cách nào ngủ được. Hằng đêm, anh thức khuya làm việc cho tới khi mệt lả rồi lăn ra giường và tiếp tục trằn trọc, vì nhớ quá. Giải pháp của anh lúc đó là, áp lên mặt một chiếc áo mà tôi để lại – chiếc áo có mùi hương của tôi. Thứ mùi hương mà anh đảm bảo rằng “không phải mùi dầu gội, sữa tắm hay nước hoa”. Là mùi của em.
Thời gian như biển cả, không ngừng cuốn trôi tất cả những hồi ức đẹp đẽ lẫn thương đau. Sau nhiều tháng năm, ngay cả gương mặt người mình yêu cũng hoàn toàn tan biến. Nhưng mùi hương lại như một đàn cá lội ngược, bất chấp dòng chảy của thời gian, luôn đưa người ta trở về với ký ức. Đôi khi rất đẹp, đôi khi rất đau.
Nếu như đem lòng yêu thương một người nào đó, thứ lưu luyến và lắng đọng lại mãi, chỉ có thể là mùi hương mà thôi.
3. Bí ẩn
Có câu “A secret make a woman woman”. Đã là đàn bà thì phải bí ẩn, đặc biệt là đàn bà đẹp. Hoặc vì, bản chất tò mò cố hữu của con người, mà thành ra, đặc trưng ấy của đàn bà trở nên đẹp lạ lùng. Không một người đàn ông nào mê đắm một người đàn bà đã phô bày tất cả. Sự bí ẩn tạo nên nét quyến rũ chết người. Có nghĩa là bạn không bao giờ biết một người đàn bà thực sự đang nghĩ gì, cho dù đó có là đàn bà đơn giản nhất thế giới.
Đàn ông như thợ săn còn đàn bà như con thú. Họ không đi săn vì thiếu thức ăn. Họ đi săn vì thứ cảm giác thỏa mãn khi chinh phục được mục tiêu của mình.
Hãy là một con nai vàng ngơ ngác, xinh đẹp đáng yêu, nhưng không chịu đứng yên cho người ta bắn. Chúng ta cần phải biết bỏ chạy đúng lúc, không quá gần, không quá xa, không quá nhanh, không quá chậm. Cho tới một thời điểm thích hợp, hãy từ tốn dừng lại, để biết mũi tên đã bay đúng một vòng mà găm trúng vào trái tim bác thợ săn.
4. Khôn ngoan
Chúng ta đã nghe quá nhiều những truyền thuyết về việc “đàn bà dốt sẽ hạnh phúc hơn”, “đàn ông không thích phụ nữ giỏi hơn mình”. Điều đó có thể đúng, nhưng không đầy đủ. Chính xác hơn, đàn ông thích những người phụ nữ khôn ngoan – người luôn biết tất cả những gì mình nói nhưng không nói tất cả những gì mình biết.
Tỏ ra cực kỳ ngu dốt hay khoe khoang quá mức cũng đều sai lầm. Đàn bà khôn ngoan là ánh trăng ngần biết hiểu rõ người đàn ông của mình. Biết nên nói điều gì, im lặng điều gì. Là người khiến đàn ông muốn dành hàng giờ để tâm tình, trò chuyện. Cũng là người sớm ra thỏ thẻ, nhờ chồng mình dắt hộ một chiếc xe.
Đàn ông thì chinh phục, đàn bà thì gìn giữ. Để giữ gìn, chúng ta cần là một tổ hợp của yếu đuối và mạnh mẽ, hiểu biết và khiêm nhường, ngây thơ và khôn khéo, tin tưởng và ghen tuông. Không có gì là xấu xa hay tốt đẹp, chỉ xem cách chúng ta sử dụng như thế nào. Nếu đàn ông luôn ham thích những cuộc chiến tranh máu lửa nơi xa/thương trường, thì cuộc chiến của đàn bà lại âm thầm mà tinh vi, tàn khốc.
Hãy dành nhiều thời gian hơn để đọc sách. Ý tôi là, sách, không phải ngôn tình. Điều đó không hẳn để chiều lòng người đàn ông của mình, mà để bạn khám phá thế giới được nhiều hơn. Những cuốn truyện ngôn tình có thể xoa dịu tâm hồn bạn, nhưng chúng giống như chương trình truyền hình giải trí. Bạn không thể giải trí cả ngày. Đọc sách giống như một tấm vé cuộc đời trao vào tay bạn, ngồi một chỗ mà đi khắp thế gian này.
5. Yêu
Là đàn bà, điều quan trọng nhất, hãy biết yêu. Chúng ta sẽ chẳng là gì, nếu không biết yêu bản thân và yêu người khác. Thế giới này xao động vì sắc, ngây ngất vì hương, tò mò với những bí ẩn, nể phục cùng sự khôn ngoan, nhưng hoàn toàn ngã lòng là bởi tình yêu của đàn bà. Một người đàn bà biết trân trọng bản thân thì sẽ được người khác trân trọng như vậy.
Yêu kính mình, ngàn năm chẳng đủ
Hà cớ chi lại rước khổ vào thân.
Biết yêu kính mình, tức là bỏ công chăm chút cho tâm hồn và thể xác, là gắng sức tìm hiểu mong muốn, nhu cầu của bản thân, biết rõ mình muốn gì và cần gì. Đừng dày vò cơ thể này, đừng khước từ cuộc sống này. Vì với mỗi người đàn bà, chẳng có gì đẹp hơn thế.
Còn tình yêu thì quá đỗi mong manh. Chúng ta hãy cứ yêu người đàn ông của mình, vì yêu được là một gia tài lớn. Nhưng nếu một người đàn bà đẹp cũng chẳng đủ đối với người đàn ông cái gì cũng muốn, thì cầm lên được rồi cũng bỏ xuống được, là vậy mà thôi.
Kết
Sau cùng, như tôi đã nói, đàn bà đẹp thì luôn có quà. Và khi bạn trở thành một người đàn bà đẹp, bạn sẽ nhận ra, đó chính là món quà quý giá nhất. Bạn sẽ học được cách trân trọng và yêu thương bản thân cùng những người xung quanh. Bạn sẽ thấy nhiều cơ hội trong cuộc sống mở ra trước mắt. Vì triết lý ở đây vô cùng đơn giản, khi bạn thôi đổ lỗi cho hoàn cảnh và tự quyết định số phận của mình, cuộc đời bạn nhất định thay đổi.
Thường nghe, vị trí của nữ hoàng là ở bên cạnh nhà vua.
Hãy là người đàn bà đẹp trước đã, rồi thì bạn sẽ có cả sơn hà trong tay.
Nhược Lạc