Tôi tin cuộc đời này rất đẹp. Tôi cũng tin cuộc đời đầy những mảnh vỡ... Tôi chỉ muốn, mỗi buổi sáng có thể ngồi đối diện cùng một người, uống trà. Ko cần nói chuyện, ko cần âm thanh ồn ả, chỉ cần ánh mắt, bàn tay ấm áp trong nhau là đủ. Là đủ bình an...
Saturday, August 23, 2014
Bài thơ đêm dang dở...
Có những đêm dài thành phố đầy mưa
Chở yêu thương về đong đầy nỗi nhớ
Bờ vai nghiêng khẽ ru từng hơi thở
Cho lặng thầm yên khoảng trống mùa đau.
Có những cuộc đời khẽ chạm vào nhau
Rồi mãi mãi ra đi vĩnh viễn
Hạnh phúc, khổ đau dẫu chưa từng lên tiếng
Vẫn âm thầm khắc khoải phía trời xa.
Có những dối lừa ngọt ngào trong mỗi chúng ta
Khi ném những yêu thương vội vàng trong lòng phố
Con đường loanh quanh chẳng về chung một chỗ
Nên cuối đường ta lạc mất đời nhau.
Có những điều chẳng bao giờ anh hiểu hết được đâu…
(Hạ)