Tôi tin cuộc đời này rất đẹp. Tôi cũng tin cuộc đời đầy những mảnh vỡ... Tôi chỉ muốn, mỗi buổi sáng có thể ngồi đối diện cùng một người, uống trà. Ko cần nói chuyện, ko cần âm thanh ồn ả, chỉ cần ánh mắt, bàn tay ấm áp trong nhau là đủ. Là đủ bình an...
Friday, January 10, 2014
"Nợ" phải không?
Đào, mai mắc nợ mùa xuân
Vội vàng hoa thắm nghinh tân. Xuân về
Bầy chim mắc nợ mùa xuân
Đua nhau tung cánh thả vần thơ say
Con tim mắc nợ mùa xuân
Cứ vô tư trải tình thân với đời
Cứ cho chẳng nghĩ thiệt thòi
Và xuân cứ thắm một trời tri ân…
Đôi chân mắc nợ mùa xuân
Càng đi càng thấy trời gần đất xa
Tiếng xuân như giục lòng ta
Đá mềm chân cứng… ngàn hoa đang chờ...
.
Mắc nợ mùa xuân__Nguyễn Ngọc Ký
Labels:
Ngã,
Thơ thẩn lang thang