Tôi tin cuộc đời này rất đẹp. Tôi cũng tin cuộc đời đầy những mảnh vỡ... Tôi chỉ muốn, mỗi buổi sáng có thể ngồi đối diện cùng một người, uống trà. Ko cần nói chuyện, ko cần âm thanh ồn ả, chỉ cần ánh mắt, bàn tay ấm áp trong nhau là đủ. Là đủ bình an...
Friday, December 13, 2013
"hòa tan"...thật nhé!
Làm tình với nhau một đêm là bình thường.
Trong hơi men, trong cái không khí đặc sệt mùi cô đơn.. Người ta lao vào nhau thật dễ dàng…
Nhưng cái quan trọng là sớm mai khi tỉnh giấc, nhìn vào mắt nhau ta thấy được gì?! Cảm giác chia sẻ, ấm áp hay càng nhận thức thấy rõ ràng hơn về sự cô đơn của bản thân mình..?!
Thời đại này người ta trút bỏ quần áo cho nhau thật dễ mà…
Nhưng cái mình cần thì lại là người có thể lột trần được tâm hồn của mình và chạm được vào sâu trong đó…
(A.N's blog)
------
Chợt nhớ về mấy câu "Một sớm mai thức dậy, tình yêu rời chăn gối bay theo những cơn mưa phùn hay vương vấn theo làn khói từ căn bếp nhỏ?!"...
Thế nên, phải biết "cái mình cần" đó, có giống với của người kia không?...Đừng để hụt hẫng, chơi vơi, thất vọng... khía thêm những vết đau vào hồn...
Labels:
Lan man,
Tưng tửng đôi lúc...,
Vấn