Tuesday, October 9, 2018

Phong thủy tốt nhất ở đời là...



Thầy phong thủy chỉ ra phong thủy tốt nhất đời người, ai cũng nên biết để tận dụng!
Câu chuyện thú vị và thâm thúy này đã được rất nhiều người Trung Quốc chuyền tay nhau, chia sẻ cho nhau như cách để truyền cảm hứng, chỉ bảo nhau khai thác thật triệt để cái gọi là "phong thủy tốt" ở mỗi người.
Nội dung câu chuyện như sau:
Triệu Tử Hào làm ăn kinh doanh rất phát đạt. Anh quyết định mua một mảnh đất rộng ở ngoại ô, xây một biệt thự ba tầng, bên trong có vườn hoa cây cảnh ao cá, kết hợp rất đẹp mắt.
Đằng sau vườn còn có một cây vải cổ thụ trăm tuổi. Sở dĩ vì nhắm đến cây vải mà Triệu mới mua mảnh đất này, nguyên nhân là bởi vợ anh thích ăn vải.
Trong thời gian sửa sang nhà cửa, bạn bè khuyên anh tìm một thầy phong thủy về xem giúp để tránh phạm phải những điều kiêng kỵ.
Triệu Tử Hào tự lái xe đến Hồng Kông mời một đại sư. Vị đại sư này họ Tào, đã có hơn 30 năm kinh nghiệm, rất có tiếng trong giới phong thủy.
Sau khi trình bày mọi chuyện, Triệu Tử Hào lái xe đưa thầy phong thủy về biệt thự nhà mình.
Trên đường đi, gặp bất cứ xe nào muốn vượt, anh đều nhường.
Vị đại sư cười nói: "Ông chủ Triệu lái xe thật chậm rãi."
Triệu Tử Hào cười lớn, đáp: "Những người vượt phần lớn đều là đang có chuyện gấp, không nên cản trở, làm mất thời gian của họ."
Xe về đến thị trấn, một đứa trẻ đang vừa cười vừa từ trong ngõ nhỏ chạy thẳng ra đường. Triệu Tử Hào vội phanh xe tránh, đứa trẻ cười tít mắt chạy qua rồi, anh vẫn chưa nhấn ga đi tiếp mà ngó vào trong ngõ, dường như đang đợi điều gì. Một lát sau, lại có một đứa trẻ khác chạy ra, đuổi theo đứa trẻ lúc trước đã đi khá xa.
Tào đại sư ngạc nhiên hỏi: "Sao anh biết phía sau vẫn còn một đứa trẻ nữa?"
Triệu nhún vai: "Trẻ nhỏ đều thích chơi trò đuổi bắt, nếu chỉ chơi một mình, đứa trẻ chẳng thể cười vui như thế được."
Vị đại sư giơ ngón tay cái ra trước mặt khách hàng của mình, tỏ ý tán dương: "Có tâm".
Đến biệt thự, vừa xuống xe, vài con chim bất giác bay từ sân sau ra phía trước. Nhìn thấy vậy, Triệu Tử Hào liền dừng xe trước cổng và nói với thầy phong thủy: "Phiền đại sự đợi ở đây một lát."
"Có chuyện gì vậy?" – vị đại sư lại một lần nữa ngạc nhiên.
"Sau vườn chắc chắn là có trẻ con đang hái trộm vải, bây giờ mà chúng ta vào, chúng sẽ hoảng sợ, không may rơi từ trên cây xuống đất sẽ rất nguy hiểm", Triệu Tử Hào cười đáp.
Thầy phong thủy họ Tào trầm ngâm trong giây lát và nói: "Phong thủy nhà anh không cần phải xem nữa."
Lần này, đến lượt Triệu ngạc nhiên: "Đại sư, sao ông lại nói như vậy?"
"Những nơi có anh ở đều là những nơi có phong thủy tốt cả rồi", Tào đại sư đáp.
Con người nếu có tâm, có phúc, sống tại nơi có phong thủy xấu rồi cũng sẽ có ngày chuyển thành đẹp. Ngược lại, nếu sống tại nơi có thế phong thủy đẹp, thế đó rồi cũng sẽ tự bị phá vỡ.
Nói như vậy để thấy rằng, không phải cứ ở nơi có phong thủy tốt, cuộc sống của chúng ta khắc sẽ thuận lợi viên mãn. Phong thủy tốt hay xấu phụ thuộc vào tấm lòng, vào tâm đức, phúc phận của con người. Và để có được những thứ đó, chúng ta cần không ngừng tu dưỡng mỗi ngày.
Tu dưỡng để sống thiện lương, tu dưỡng để sống hiếu thuận, đặt mình ở vị trí thấp hơn người khác để thấu hiểu, bao dung và cảm thông, tu dưỡng để biết đủ, hài lòng với những gì mình có, không tham sân si, không oán trách, thuận theo lẽ tự nhiên...
Bất cứ ai, một khi trong lòng đã tiếp nhận niềm vui, an lạc của người khác, biết nghĩ cho người khác thì người có lợi, không chỉ là người khác mà còn bao gồm cả bản thân chúng ta!

st

Wednesday, October 3, 2018

Ăn gì thì tốt?

(lâu lâu cũng phải học lại đó chớ!)



Thời gian tiêu hóa thức ăn  phụ thuộc vào sức khỏe thể chất, quá trình trao đổi chất, tuổi tác và  cả giới tính, nhưng nói chung, một số thực phẩm sẽ không mất quá thời gian trong khi số còn lại sẽ lang thang trong hệ tiêu hóa của bạn khá là lâu.

 thời gian tiêu hóa thức ăn được định nghĩa là một quy trình mà thức ăn khi bạn ăn phân hủy thành các particle size siêu nhỏ  được thẩm thấu qua hệ thống đường ruột đi vào  vào máu

Nếu trong chế độ ăn có nhiều thức ăn nhanh tiêu hóa , bạn sẽ thấy  bạn đang ăn nhiều hơn bạn cần, bởi vì rất nhanh sau khi ăn, tất cả biến mất và bạn lại cảm thấy mau đói. Loại thức ăn này giúp cơ thể bạn giải phóng  năng lượng nhanh chóng - nói cách khác, chỉ số glucose nhảy vọt.  nếu cơ thể bạn tràn ngập glucose và không sử dụng hết, phần còn lại nó sẽ  biến thành chất béo.

Thức ăn chậm  tiêu hóa sẽ  làm tăng lượng đường trong máu của bạn chậm , cho năng lượng ổn định và cân bằng hơn. Nhưng nếu bạn chỉ ăn thức ăn tiêu hóa chậm, hệ thống tiêu hóa của bạn sẽ  hoạt động tối đa mọi lúc và nó làm  cơ thể bạn khó chịu.

Các chuyên gia đề nghị không nên ăn lẫn lộn các loại thực phẩm nhanh và chậm trong cùng  một bữa ăn và tránh ăn fastfood  quá nhanh sau thức ăn chậm tiêu hóa, vì quá trình tiêu hóa vẫn chưa kết thúc và dạ dày sẽ quá tải

Thời gian tốt nhất để tiêu hóa thức ăn có nhiều thành phần với nhiều thời gian tiêu hóa khác nhau là vào bữa trưa khi hệ tiêu hóa  hoạt động tích cực nhất.  bữa sáng và bữa tối nên đơn giản và tốt hơn với thức ăn  được tiêu hóa nhanh chóng, vì vậy bạn sẽ được  nạp  năng lượng ngay sau bữa sáng và để cho dạ dày của bạn nghỉ ngơi vào ban đêm























Monday, October 1, 2018

Đừng cố gắng chứng tỏ mình bình thường...




Tại một bệnh viện tâm thần của nước Ý có 3 người bình thường bị bắt nhầm đưa vào điều trị. Họ bị nhốt trong bệnh viện suốt 28 ngày trời ròng rã, cho đến khi có một người thoát ra được và giải cứu 2 người còn lại. Nguyên nhân ban đầu được xác định, một tài xế phụ trách vận chuyển những người mắc bệnh tâm thần, trên đường đã để cho ba người bệnh bỏ chạy mất. Người tài xế này sợ bị mất việc nên đã lái xe đến một trạm xe buýt, bảo với mọi người rằng ông lái xe miễn phí để “dụ” 3 người lên xe. Có đủ 3 ‘bệnh nhân’, gã tài xế chở họ vào bệnh viện để ‘điều trị’.
Dĩ nhiên đang bình thường mà bị đưa vào bệnh viện, cả ba người đều hoang mang và tìm cách thoát ra khỏi nơi này. Vậy họ đã thực hiện như thế nào để chứng minh mình không bị bệnh tâm thần?
Ký giả của tạp chí Toread của Mỹ - Grey Back - đã đến nước Ý để mà tiến hành phỏng vấn ba người vừa được cứu thoát hy hữu này.
Dưới đây là cuộc phỏng vấn của ký giả với A:
Grey: Khi ông bị nhốt vào trong bệnh viện tâm thần, ông đã nghĩ ra cách gì để mà giải cứu mình vậy?
A: Tôi nghĩ rằng, nếu muốn đi ra, trước hết cần phải chứng minh rằng bản thân mình không có bị bệnh tâm thần.
Grey: Vậy ông đã chứng minh như thế nào?
A: Tôi nói: ‘Trái đất hình cầu’, câu nói này chính là chân lý. Tôi nghĩ, người nói ra chân lý sẽ không bị xem là bệnh tâm thần.
Grey: Cuối cùng ông có thành công không?
A: Không, khi tôi nói câu này đến lần thứ 14, nhân viên y tế đã chích một mũi kim vào mông tôi.
Dưới đây là cuộc phỏng vấn với C
Grey: Ông đã ra khỏi bệnh viện tâm thần như thế nào?
C: Tôi và A được B cứu ra ngoài đấy. Anh ấy đã thành công mà ra khỏi bệnh viện tâm thần, sau đó liền đi báo cảnh sát.
Grey: Lúc đó, chẳng phải ông cũng tìm cách để ra khỏi đó?
C: Đúng vậy, tôi nói với họ rằng tôi là nhà xã hội học. Tôi nói rằng tôi biết tổng thống nhiệm kỳ trước của nước Mỹ là Clinton, thủ tướng nhiệm kỳ trước của nước Anh là Blair. Khi tôi nói đến tên các vị lãnh tụ của các đảo quốc thuộc Nam Thái Bình Dương, họ liền chích cho tôi một mũi. Tôi không còn dám nói tiếp nữa.
Grey: Vậy B đã giải cứu các ông ra ngoài như thế nào?
C: Sau khi anh ấy bị bắt vào trong đó, cái gì cũng không nói. Lúc cần ăn cơm thì ăn cơm, lúc nên ngủ thì đi ngủ, những lúc cần xem sách đọc báo thì xem sách đọc báo. Khi các nhân viên y tế cạo mặt cho anh, anh ấy sẽ nói cảm ơn. Khi đến ngày thứ 28, họ đã để anh xuất viện.
Người B sau khi thoát ra liền đi báo cảnh sát, nhờ vậy mà giải cứu được hai người bạn kia.
Với thông tin từ cuộc phỏng vấn trên, ta thấy A và C đã dùng đủ mọi cách để mà chứng minh với nhân viên y tế rằng mình không phải người điên. Tuy nhiên, họ nói càng nhiều nhân viên y tế càng tin chắc rằng họ chính là người điên. Ngược lại, C không cần chứng minh gì và thành công.
Từ tình huống hy hữu trên, Grey Back đã rút ra một kết luận: “Một người bình thường muốn chứng minh sự bình thường của chính bản thân mình, đó là điều vô cùng khó khăn. Có lẽ chỉ có những ai không cố gắng để chứng minh bản thân mình, mới được xem là người bình thường vậy.”
Điều này là một bài học trong thực tế cuộc sống: Càng là người bình thường thì càng không cần phải chứng minh với người khác rằng bạn là người bình thường. Bạn vốn không cần phải giải thích với người khác về bản thân mình, vì đối với những người yêu mến bạn thì việc đó vốn dĩ không cần thiết, còn đối với những người không yêu mến bạn thì cho dù bạn có nói thế nào thì họ cũng sẽ không tin.
Hy vọng câu chuyện về cách giải thoát của 3 người bình thường bỗng nhiên bị nhốt trong bệnh viện tâm thần trên sẽ giúp bạn thay đổi lối suy nghĩ của mình.

(source: FB Tran Cao)