Thursday, November 26, 2015

Ở Đời Nên Học Chữ Tùy Duyên





Giữa người với người, có thể gần, cũng có thể xa; Giữa việc với việc, có thể phức tạp, cũng có thể giản đơn; Giữa tình cảm với nhau, có thể sâu, cũng có thể cạn.
Đừng mong cầu người đối xử với mình đặc biệt, cũng chẳng nên hy vọng họ sẽ bớt đi những toan tính.
Cuộc sống có người nói ít làm nhiều, cũng sẽ có kẻ chỉ biết hoa chân múa tay. Bạn không nên quá bận lòng, chỉ cần quản tốt việc của bản thân: làm những việc cần làm, đi con đường nên đi, giữ gìn sự lương thiện, nuôi dưỡng lòng chân thành; khoan dung với mọi người, nghiêm khắt với bản thân, còn lại thuận theo nhân duyên là được.
Đức Phật từng nói: với người không có duyên, dù nói bao nhiêu lời cũng là thừa; còn như đã hữu duyên thì chỉ cần xuất hiện, bạn cũng có thể thức tỉnh mọi giác quan của họ...
Có một số việc, vừa phân trắng đen đã trở thành quá khứ; Có một số người, giận hờn vài ngày đã trở thành dĩ vãng; Có những nỗi đau, vừa cười lên đã tan thành bọt nước; Có những hoàn cảnh, nhờ chịu chút thương đau mà trở nên kiên cường.
Đôi khi hôm nay là việc lớn, ngày mai nhìn lại chẳng có gì đáng kể; năm nay quan trọng, sang năm sẽ trở thành thứ yếu; chuyện vĩ đại đời này, đời sau người ta gọi là truyền thuyết.
Chúng ta, nhiều nhất cũng chỉ là câu chuyện của một người. Vì thế trong cuộc sống hay công việc, nếu gặp chuyện không vừa ý, hãy nói với bản thân: "hôm nay sẽ qua đi, ngày mai rồi cũng đến, hãy buông bỏ tất cả để bắt đầu ngày mới!"
Trên đời, có một số việc không phải không để tâm, mà để tâm cũng không làm được gì hơn.
Cuộc sống không có "nếu như", chỉ có "hậu quả" và "kết quả"
Đón nhận đời mình như thế nào là do bản thân lựa chọn, người khác không thể quyết định thay.
Trưởng thành rồi, bạn sẽ biết cách lấy nụ cười đối diện với tất cả.
(Sưu tầm)

Sunday, November 22, 2015

Kể từ giờ...

Kể từ giờ em hãy sống vì em
Dù mạnh mẽ, hay yếu mềm, cũng được.
Miễn thản nhiên cười và vô tư bước,
Đau khổ hay không là tự do mình.
.
Kể từ giờ em phải thật là xinh,
Rạng rỡ yêu đời dù mưa hay nắng
Không phải để cho người nào nhìn ngắm,
Bởi thanh xuân ngắn lắm, sắp qua rồi...
.
Kể từ giờ em phải sống thật vui
Để chôn vùi nỗi buồn vào quá khứ.
Ai tổn thương mình thì cũng nên tha thứ,
Bởi sau cùng em đáng được bình yên.
.
Kể từ giờ không phải nhớ hay quên,
Không muộn phiền vì một người nào nữa.
Vui đi em, nếu không thì sẽ lỡ
Chuyến tàu mang hạnh phúc đến ga rồi.

st.

Thursday, November 19, 2015

CÓ MỘT CHUYỆN TÌNH TRÊN NHỮNG NGÓN TAY ÊM




Có một bàn tay từng nắm lấy tay này
Thật nhẹ nhàng và đong đầy ấm áp
Để bờ vai yếu mềm thêm cứng cáp
Mặc bão táp cuộc đời
mặc giông gió trời đêm.

.
Có một bàn tay từng vuốt lấy tóc mềm
Bảo chẳng cần thêm gối chăn êm nào nữa
Sau những đắng cay
chỉ cần hai mái đầu nương tựa
Cũng đủ dịu dàng
để hai đứa
ấm êm.

.
Có một bàn tay từng vẽ mộng êm đềm
Vẽ cả bậc thềm dưới giàn thiên lý
Ngôi nhà nhỏ, mái rêu phong cũ kỹ
Cất giữ cả tỉ điều trong hai tiếng yêu thương.
Có một bàn tay như muôn triệu người thường
Chỉ là đã thương nên lưu thành kỉ niệm
Bỗng chốc rời xa nên giật mình tìm kiếm
Giấu diếm tay mình trên gương mặt gầy hao.

.
Có một bàn tay giờ vẫy những xôn xao
Hòa trong ồn ào những chuyện tình phía trước
Để một bàn tay tự mình gom điều ước
Tự mình lướt qua suối tóc ướt lệ mềm.
Có một chuyện tình trên những ngón tay êm...

.
-Lê Hồng Mận-

Thursday, November 12, 2015

Em nhỏ bé mà

Em nhỏ bé mà, nên khát một cái ôm
Để thấy sớm hôm có người che chở
Ru dịu nghẹn ngào qua từng nhịp thở
Em lại trở về nghe câu hát trên môi.
.
Em nhỏ bé mà, nên cần nắm tay thôi
Để thời gian trôi, nhạt nhòa qua nhịp gõ
Chỉ cần anh – người yêu thương ở đó
Mặc gió ngàn, mưa biển. Mặc đi anh.
.
Em nhỏ bé mà, nên buồn cũng mong manh
Dễ vỡ lắm. Nước mắt rơi môi mặn
Chỉ cần vỗ vai thôi, bảo rằng “này thì lặng
Có anh đây, sao phải khóc một mình”.
.
Em nhỏ bé mà, nên mỗi sáng bình minh
Lại muốn nép vào anh
lặng thinh nhìn dòng người trôi qua lăng cửa
Ngọt nhẹ vậy thôi, em chẳng cần gì nữa
Một thưở xa xôi, có lẽ cũng đã từng…
.
Em nhỏ bé mà, nên nếu thành người dưng
Anh đừng trách em sao không ngừng nước mắt
Em chỉ khóc cho yêu thương đã tắt
Để chôn chặt mọi điều
và vững bước hơn thôi.
.
Em nhỏ bé mà. Em nhỏ bé vậy thôi
Nhưng trái tim em đã trưởng thành nhiều lắm
Em sẽ không buông, nếu anh chìa tay nắm
Nhưng chẳng bao giờ chìm đắm giữa bi thương.
Nếu anh đã chọn riêng anh – một con đường.
.
st.