Tuesday, May 20, 2025

Zalo...Zalo...Zalo...


 

Các bạn vẫn dùng Zalo mỗi ngày, nhưng có thể bạn không biết người sáng lập Zalo là ai.

Đó là chàng trai Việt Nam Vương Quang Khải, sinh năm 1979, đã sáng lập ra nền tảng Zalo của người Việt. Sau khi du học Hoa Kỳ theo học bổng VEF, Khải về Việt Nam vào năm 2007.
Anh đã xây dựng cổng thông tin Zing và dịch vụ nhắn tin Zalo.
Gần đây, Khải tập trung vào lĩnh vực AI, phát triển trợ lý Kiki và công nghệ xử lý giọng nói.
Vương Quang Khải có bằng kỹ sư Công nghệ thông tin từ Đại học Bách khoa Hà Nội, tốt nghiệp thạc sĩ Khoa học Máy tính tại Đại học Columbia, Hoa Kỳ.
Zalo là một ứng dụng nhắn tin nhanh đa nền tảng của Việt Nam.
Ngoài Việt Nam, ứng dụng Zalo còn được sử dụng tại các quốc gia như Hoa Kỳ, Nhật Bản, Hàn Quốc, Úc, Đức, Myanmar và Singapore.
Tháng 8.2012, Zalo ra mắt phiên bản thử nghiệm đầu tiên.
Tên gọi “Zalo = Zing + Alo ” là sự kết hợp của “Zing” - một chuỗi sản phẩm thành công trước đó của VNG trên nền tảng web - và “Alo” - lời chào quen thuộc khi nghe điện thoại ở Việt Nam.
Bốn tháng sau - 2013 - Zing Alo - Zalo - ra mắt phiên bản chính thức.
Tính đến hết tháng 10 năm 2024, Zalo có khoảng 77,6 triệu người dùng thường xuyên hàng tháng với khoảng gần 2 tỷ tin nhắn được gửi đi mỗi ngày. Hiện tại, Zalo đã phủ sóng khắp Việt Nam, kể cả các vùng hải đảo, các vùng sâu vùng xa, và hiện có mặt tại hơn 23 quốc gia trên thế giới.
Tính năng của Zalo
Tương tự các trang mạng xã hội phổ biến hiện nay như Facebook, Instagram, Zalo có rất nhiều tính năng như:
* Nhắn tin miễn phí
* Gọi điện miễn phí (gọi thoại và gọi video).
* Chia sẻ trạng thái (bạn có thể tự đăng trạng thái, bình luận trạng thái của bạn bè, thả cảm xúc, tuy nhiên Zalo chỉ cho phép bạn đọc bình luận của bạn bè mình).
* Chia sẻ tập tin, video và lưu trữ thêm nhiều thông tin tại mục Truyền file.
* Kết bạn (Zalo có tính năng liên kết với danh bạ điện thoại, cho phép bạn tự động kết bạn với những người lưu số điện thoại của nhau, quét mã QR, đặc biệt Zalo có tính năng tìm quanh đây, giúp bạn kết bạn với những người ở gần bạn,…)
* Tạo Zalo Official Account để tương tác với khách hàng, người dân một cách nhanh chóng.
* Có thể tạo các group lên đến 1.000 người
Zalo có phải có nguồn gốc từ Trung Quốc?
Thực sự đây là một câu hỏi còn bỏ ngỏ vì chưa có công bố chính thức nào cho rằng Zalo có nguồn gốc từ Trung Quốc. Tuy nhiên theo các thành viên trong diễn đàn tinhte vn, có rất nhiều dấu hiệu cho thấy Zalo có thể là bản sao nền tảng của Wechat, một sản phẩm của Tencent Trung Quốc.
Theo TM SG, việc Zalo xây dựng có sử dụng những nền tảng, những phát minh tối ưu của thế giới là chuyện bình thường, miễn là được phép sử dụng.
Từ fb Minh Tran Hop, fb Hoangtuan Nguyen. (Có bổ sung hiệu chỉnh)
Ảnh- Vương Quang Khải, nhà sáng lập Zalo

Lòng tốt không tốn gì.


 

Hôm nọ, tôi đang đi mua sắm tại siêu thị địa phương vào khoảng 6:30 tối thì một người đàn ông lớn tuổi rẽ vào lối đi bán mì ống và đặt tay lên vai tôi. Tôi giật mình. Bản năng đầu tiên của tôi là nổi giận và yêu cầu ông ấy đừng chạm vào tôi. Nhưng rồi tôi nhận ra điều gì đó. Người đàn ông đang khóc. Ông ấy trông đau khổ và bối rối.  

Đột nhiên, ông hỏi, “Cô có biết vợ tôi ở đâu không? Tôi đã tìm bà ấy mãi.” Tôi nói rằng tôi không biết và gợi ý rằng ông có thể hỏi ở quầy lễ tân để được giúp tìm bà ấy. Tôi nghĩ có lẽ ông đã lạc bà ấy trong các lối đi. Ai mà chưa từng lạc người thân theo cách này, đúng không? Tôi đã lầm.  

Ông tiếp tục hỏi, “Vợ tôi đâu rồi? Bà ấy vừa ở đây mà.” Nước mắt trào lên trong mắt ông. Tôi lại nói rằng tôi không chắc và ra hiệu để cùng ông đi đến quầy dịch vụ khách hàng, nơi họ có thể dùng loa thông báo để tìm bà ấy. Ông đồng ý.  

Tại đó, nhân viên hỏi tên. Ông nhìn tôi với vẻ bối rối, như thể tôi có câu trả lời cho ông. Người phụ nữ kia hơi đảo mắt và quay sang tôi. “Cô. Cô có TÊN không?” Tôi giải thích rằng ông ấy là người lạ và tôi không có thông tin gì hơn cô ấy. “Đây là trò đùa à?” cô ấy hỏi. Đến lúc đó, tôi nhận ra rất rõ rằng người đàn ông này rất bối rối. Không phải bối rối thông thường, mà là kiểu bối rối của bệnh Alzheimer. Từng có ông nội mắc bệnh này, tôi hiểu quá rõ.  

Tôi đưa ông đến khu ăn uống và chúng tôi ngồi xuống. Ông bắt đầu run rẩy và khóc thầm. “Tình yêu của tôi đâu rồi?” Tôi nắm tay ông và hỏi liệu ông có điện thoại di động không. Trái tim tôi tan nát vì ông. Ông nói không chắc, nên tôi hỏi liệu tôi có thể tìm trong túi ông không. Ông đồng ý. Tôi làm cẩn thận. Trong túi, tôi tìm thấy một chiếc điện thoại nắp gập nhỏ. Tôi xem qua danh bạ và tìm thấy một số có tên “Con gái Krissy.” Tôi lập tức gọi cho cô ấy. Cô ấy trả lời ngay trong vài giây.  

“Alo?” cô ấy nói, giọng đã nghe đầy lo lắng. Tôi giải thích rằng tôi đang ở cùng một người đàn ông lớn tuổi mà tôi cho là cha cô ấy. Rằng chúng tôi đang ở siêu thị trên đường Lane và ông ấy rất đau khổ và hoảng loạn.  

“Tôi đang đến,” cô ấy nói. “Cô có thể đảm bảo ông ấy không đi lang thang không?” Cô tiếp tục, “Cảm ơn, cảm ơn. Tôi đang đến.”  

Trong khoảng hơn 20 phút, tôi ngồi với một người lạ đang khóc. Tôi nắm tay ông. Tôi lau nước mắt cho ông. Khi ông run lên, tôi đặt áo khoác của mình xuống đùi ông. Tôi cho ông những câu trả lời mà ông cần nghe vào lúc đó. Tôi giữ ông không đi lạc. Vì đó là điều ít nhất tôi có thể làm.  

Đột nhiên, một phụ nữ trẻ cao ráo, khoảng 28 hoặc 29 tuổi, bước vào. Tóc đen dài và mắt xanh. Chúng tôi nhìn nhau và cô ấy vội chạy đến. “Cảm ơn. CẢM ƠN,” cô ấy nói. “Tôi chỉ rời đi một giờ thôi, và chuyện này xảy ra. Tôi biết mình không nên để ông một mình. Tôi RẤT xin lỗi.” Cô ấy giải thích rằng ông đôi khi bỏ đi và tìm vợ mình. Rằng ông đã mất bà ấy 13 năm trước, nhưng ông không bao giờ ngừng tìm kiếm.  

Cô ấy giúp ông đứng dậy khỏi ghế và cảm ơn tôi lần nữa. Trên đường ra ngoài, tôi nghe ông nói thêm một lần nữa, “Vợ tôi đâu rồi?” Trái tim tôi đau nhói, nhưng tôi rất vui khi thấy ông được ở bên gia đình mình. Tôi chia sẻ câu chuyện này không chỉ vì người đàn ông này đã chạm đến trái tim tôi, mà để nói điều này:  

Phần lớn thế giới này là những người xa lạ với bạn. Tôi biết điều đó. Nhưng đừng quên rằng chúng ta cùng chia sẻ thế giới này, và trong đó, chúng ta có thể chia sẻ lòng tốt. Đó là điều duy nhất có thể giữ chúng ta tiếp tục. Nếu bạn thấy điều gì đó, hãy làm điều gì đó. Bạn không bao giờ biết tác động của mình có thể lớn đến đâu với cuộc đời người khác.  

Tôi không quan tâm việc chiếc xe đẩy mua sắm mà tôi vô tình bỏ lại ở lối đi mì ống trong lúc hỗn loạn đã bị dỡ hàng và cất đi. Rằng tôi phải tìm lại mọi thứ. Tôi không quan tâm việc tôi ăn tối muộn hơn một chút tối đó. Rằng tôi về nhà và khóc nức nở trong bếp vì người đàn ông đáng thương, ngọt ngào này. Lòng tốt không tốn gì.

Nguồn: David Attenborough Fans

Friday, May 9, 2025

"...dù cho vành môi khô mấy cũng mỉm cười..."

 Có những tình bạn rất đẹp, dù ít khi gặp nhau, thỉnh thoảng chỉ vài dòng tin thăm hỏi, chọc cười...

Nó giỏi hơn tôi rất nhiều lĩnh vực, trong nó cả 1 trời kiến thức và những ước mơ, những mong muốn rất bình dị, rất đỗi hồn nhiên... Thật hiếm có trong xã hội ngày nay và đặc biệt là với 1 người tài hoa như nó...!!!

Nó chơi mạng xã hội trước tôi và ko riêng gì Facebook, tôi hay vào trang của nó để xem, có những bài rất hay, rất ý nghĩa và rất hài hước, dí dỏm nhưng cũng rất duyên...

Nó làm thơ khá hay, xúc tích, lãng mạn nhưng rất thực,... ko như tôi câu từ lộn xộn, ngoằn ngoèo... chỉ để gây buồn ngủ cho người xem!!!

Có lần, nó đi hàng trăm cây số chỉ để gặp tôi, rồi 2 thằng ngồi uống với nhau từ trưa đến tối vẫn chưa muốn về và cũng toàn nói chuyện tào lao...!! 

Lúc ra về, nó mở quyền sổ tay, đưa tui ký tên vào đó, nó khen chữ tui đẹp! Tui tặng nó luôn cây viết đã sắp hết mực...!!! 😂😂😂

...

" Hôm chia tay, 2 đứa cùng bùi ngùi, ngày mai nó - tôi trên ngưỡng cửa cuộc đời, dặn nhau: GẮNG VUI, DÙ CHO VÀNH MÔI SE KHÔ MẤY CŨNG MỈM CƯỜI "...!!!

...

" Ê, sao? Ổn chứ? "... câu đầu tiên và thường xuyên trong những cuộc trò chuyện của bọn tôi là như thế, vài câu thăm hỏi, sẻ chia rồi động viên nhau phải luôn cố gắng vượt qua dù cuộc sống mỗi đứa thăng trầm, bất ổn theo mỗi kiểu... Tôi chiêm nghiệm rồi, ko riêng 2 tụi tôi mà có lẽ cái tuổi bọn tôi là như thế, cũng có nhưng rất hiếm người được suôn sẻ, vô ưu...!!!

Nó hạnh phúc hơn tôi, bản lĩnh hơn tôi, nó cũng thích đi dạy học và nó đã thực hiện được, dù rằng nó có vị trí khá tốt và công việc ngập đầu... Hạnh phúc đôi khi đơn giản chỉ là thực hiện được điều mình mong muốn... dù ko là gì quá lớn lao - Tôi nghĩ vậy!

Gần đây, nó ko thưởng xuyên đăng bài, cũng ít khi " bình - lựng ", chọc ghẹo... Tui hiểu và cảm nhận nó đang bất ổn...!!! Dù rằng nó chẳng nói ra.... 

" Đời ko như ước mơ lòng người...

Cuộc đời xô đẩy mình đến rã rời...!!! ".

Cuộc sống là vậy, chỉ có mình mới hiểu con đường mình đã đi, đang đi nó chênh vênh, nó gập ghềnh, quanh co, khúc khuỷu thế nào, phải đứng lên và đi tiếp dù bao lần vấp ngã, dù chi chít những vết thương... dù phải hy sinh những thú vui đời thuờng...!!! Ko mong cầu gì ngoài một chữ: AN... An cho cả nó và tôi...!!! 

Tôi đã từng có những người bạn khá thân và cũng từng bị quay lưng, tôi hiểu hết những âm mưu, biết rõ những điều họ làm,... dù họ rất giỏi che đậy mà người khác ko nhận ra, ko hiểu được... !!! Tuy nhiên tôi ko vạch trần, tôi đang giữ cho họ chút hư danh trong thành công của họ và cũng chúc họ duy nhất 1 chữ: AN...!!!

Con người là thế, chỉ khi liên quan đến lợi ích cá nhân thì mới lộ ra bản chất...!!!

Chính vì vậy mà tôi rất thương nó, rất quý nó... và luôn mong muốn cho nó một chữ : AN...!!! 

...

Tôi hứa với nó, có dịp 2 thằng cũng sẽ ngồi nơi bờ sông, quán cũ, uống đến tối... và tôi sẽ hát cho nó nghe nào là BIỀN DÂU, nào là NIỆM KHÚC CUỐI, nào là NỖI ĐAU MUỘN MÀNG...!!!

(Nguyễn Quý Hưng_07/04/2025)

--------

Giữ lại bài viết của thằng bạn!